Mục lục
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa nghe thấy năm ngàn vạn , anh ta liền nghĩ đến số tiền tiết kiệm của mình.

Anh ta cứ tưởng là trùng hợp, giờ xem ra, rõ ràng là Kỷ Dao Quang cố ý vì này !

Chung Thạch hiểu rõ con trai mình, nhìn dáng vẻ kia của Chung Hán Võ, liền biết anh ta chắc chắn có số tiền này, chỉ là luyến tiếc bỏ ra mà thôi.

"Được lắm ! Chúng Hán Võ ! Lão tử vất vả nuôi anh bao nhiêu năm, số tiền anh tiêu của lão tử không biết là bao nhiêu lần năm ngàn vạn , giờ bảo anh bỏ ra năm ngàn vạn, cũng dong dong dài dài không quyết . Nếu anh còn như vậy, thì tài sản của tôi , anh cũng đừng mong thừa kế!"

Chung Thạch tức giận, không quan tâm Kỷ Dao Quang và những người ngoài khác còn đang ở đó, đem lời nói thẳng ra.

Lời vừa nói ra, sắc mặt mấy người nhà họ Chung đều thay đổi.

Chung Thạch xem ra không ổn rồi , không biết bất cứ lúc nào sẽ rời đi . Chung Thạch rời đi đối với bọn họ cũng không hẳn là việc xấu . Nhưng, rất nhiều cổ phần và tiền bạc đều nằm trong tay ông ta.

"Bố, con còn chưa nói gì mà . Con có nói là con không muốn đâu !"

Chung Hán Võ vội vàng bày tỏ lòng trung thành.

Kỷ Dao Quang đứng bên cạnh lắc  lắcđầu, Chung Thạch này xem ra là người có khí phách, nhưng con trai thì lại không giống ông ta như vậy .

 

Đều là những người chỉ nhìn thấy lợi ích trước mắt.

Nếu lúc trước sư phụ đồng ý cho cô mấy trăm triệu , cô chắc chắn đôi mắt sẽ không nháy một chút mà đưa ra năm ngàn vạn .

Nhan Anh Huân cau mày, Nhan Trị tuy không giống Chung Hán Võ, nhưng là bạn bè nhiều năm với Chung Thạch, nhìn thấy bạn bè lúc tuổi già sức yếu bệnh tật quấn thân lại rơi vào cảnh thê thảm như vậy, không khỏi có chút đồng cảm.

"Nếu anh đã nói là anh ' không nói không muốn ', vậy thì bây giờ đưa cho Thiên sư năm ngàn vạn đi!"

Chung Thạch đúng lý hợp tình nói .

Chung Hán Võ đã chuẩn bị sẵn một đống lý do, tất cả đều bị câu nói của Chung Thạch đổ về trong cổ họng , không nói nên lời .

"Bố, con không phải không muốn, con..."

"Thôi được rồi." Nhan Anh Huân thấy Chung Hắn Võ còn do do dự dự , liền đứng ra thêm mắm thêm muối "Như thế này đi , nếu cháu trai không muốn , thì khoản tiền này tôi ra , coi như giúp đỡ bạn tốt ."

"Đại sư, bây giờ tôi đưa cho cô."

Nga

Nhan Anh Huân vừa nói, liền định tìm người chuyển tiền cho Kỷ Dao Quang.

Năng lực hành động dứt khoát ,thao tác nhanh chóng của Nhan Anh Huân khiến Chung Hán Võ sợ hãi, anh ta vội vàng nói: "Không cần, không cần, bác, để con lo! Con vừa nhớ ra rồi, tiền tiết kiệm của con, gom góp lại, vẫn có đủ."

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK