Lúc này, Vu Ái Hoa đã chạy xuống dưới, nơi mọi người xung quanh đang tụ tập, tất cả đều bị tiếng rơi của Chu Ngọc Đường thu hút.
Chu Ngọc Đường nằm trong vũng máu, hơi thở yếu ớt. Một người đã gọi xe cứu thương, những người khác dù khẩn trương nhưng không biết cách sơ cứu trong trường hợp này cũng không dám động vào cậu bé , sợ ảnh hưởng đến việc cấp cứu.
Vu Ái Hoa run rẩy, hai chân như muốn khuỵu xuống. Bà bước tới bên con trai, quỳ xuống và ôm cậu vào lòng.
“Con ơi, con ơi, đừng dọa mẹ, đừng làm mẹ sợ...”
Chu Ngọc Đường cố gắng mở mắt, giọng nhỏ như hơi gió: “Mẹ ơi... con đi rồi, mẹ một người liền có thể ngủ yên giấc ... không còn ai làm mẹ tức giận nữa...”
“Không! Mẹ không cần!” Vu Ái Hoa nghẹn ngào hét lên, nước mắt tuôn như mưa.
Bà bỗng nhận ra, cái gì đậu Thanh Hoa , cái gì tranh đoạt tài sản nếu không có con thì tất cả đều là vô nghĩa , không thứ gì quý giá bằng con trai . “Đỗ đại học, tài sản... mẹ không cần ! Mẹ không cần gì nữa ! Mẹ chỉ con thôi ! Con trai , con đừng đi được không ? Mẹ sai rồi! Mẹ sai thật rồi ! Con đừng bỏ mẹ !”
Bà nghĩ ra rồi , bà chỉ cần con trai khoẻ mạnh , sống vui vẻ mỗi ngày .
“Mẹ... con đau lắm... có lẽ con... sắp đi rồi...” Giọng Chu Ngọc Đường dần yếu đi.
Vu Ái Hoa hoảng loạn thực sự. Bà siết chặt lấy cậu, khóc nức nở:
“Con đừng đi! Con không phải là không muốn mẹ hỏi tên bạn học đó sao ?"
"Mẹ sẽ nghe con . Mẹ sẽ không hỏi nữa! Bây giờ không hỏi , sau này đều sẽ không hỏi."
"Ngày mai mẹ sẽ mua cho con điện thoại mới, con đem đền cho bạn ấy, được không ? Mẹ sẽ cho con tiền , con mời bạn đi ăn nhé , được không?"
“Vâng...” Chu Ngọc Đường khẽ đáp, có lẽ cậu thật sự đã quá mệt mỏi rồi , đôi mắt dường như không thể mở nổi nữa , cứ khép lại dần , khép lại dần .
Vu Ái Hoa hai mắt đầy nước mắt , nước mắt như có người mở khoá , cứ như vậy không ngừng , nối tiếp nhau mà trào ra .
Vì cái gì a ? Vì cái gì lại khiến con trai phải thống khổ như vậy lựa chọn rời đi a ?
Nếu con trai đã không còn, vậy thì sự tồn tại của bà còn có ý nghĩa gì nữa?
Vào lúc này, trong óc bà lại văng vẳng vang lên câu nói của 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 lúc trước ' tình yêu của bà tạo ra áp lực quá lớn cho con trai bà . Cứ như vậy , nó căn bản không thể chịu nổi đến lúc thi đại học !'
【 Kỷ Sư đoán mệnh 】.
Đúng rồi ! 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】.