Mục lục
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[Nôn ! Đây là loại đàn ông gì thế ? Mình nợ ân tình người ta mà lại đem con để trả ???? Hơn nữa bạn anh ta cũng bị anh ta thao túng tâm lý à ? Một người dám cho cho nên người kia dám nhận ? Đúng là vật họp theo loài !]

[Vừa nãy tôi còn thắc mắc, đứa bé đột nhiên bị bắt đi, chẳng lẽ không phát ra tiếng động gì sao? Giờ thì hiểu rồi, hóa ra là cha ruột gây án, bé gái đáng thương, chắc giờ vẫn chưa biết mình bị cha ruột đem cho người khác rồi .]

[Ghê tởm nhất là loại người đàn ông như thế này ! Rõ ràng biết đứa trẻ quan trọng thế nào đối với người mẹ . Vậy mà vẫn bất chấp việc vợ mình sẽ đau lòng đến mức nào khi không tìm thấy con gái , thậm chí dằn vặt tự trách vì khi con bé ở bên mình mà lại bị bắt mất . Bất chấp vợ và con gái sẽ như thế nào khi bị tách ra , anh ta chỉ biết anh ta nợ người kia , và đây là cách trả nợ tốt nhất .]

Nga

[Một số người đàn ông chính là như vậy, vì danh tiếng của mình, hành động bất chấp , bên trong thì ... ha hả.]

[Không biết mọi người đã từng nghe qua điển cố Đặng Du bỏ con giữ cháu chưa, chính là sau loạn Vĩnh Gia thời Tây Tấn, Đặng Du mang theo vợ con, cùng con trai của em trai chạy nạn. Biết rằng không thể bảo toàn cả cháu lẫn con, khi phải lâm vào tình thế phải đưa ra lựa chọn , vì để bảo toàn huyết mạch duy nhất của em trai, nghĩ rằng mình sau này vẫn có thể sinh con, không có đứa này thì có đứa khác , nhưng con trai của em trai mình thì chỉ có một , liền dứt khoát bỏ con trai ruột của mình lại . Khi ông ta phát hiện con trai mình đuổi theo phía sau , liền trói con trai vào gốc cây rồi bỏ đi. Thực sự lúc xem câu chuyện này , huyết áp tôi thẳng hướng lên trời , chỉ cầu đại thần xuyên không một lần nhìn thấy tôi , chỉ cần 3 phút cũng có thể , cho tôi xuyên vào câu chuyện này , hành hung người cha khốn nạn kia một trận !]

 

Trong khu bình luận mọi người bàn tán xôn xao, Tưởng Tiểu Lan lại suy sụp khóc lớn.

Sau khi con gái mất tích, dù cô cũng đã khóc rất nhiều . Nhưng cô tự nhủ với mình, phải kiên trì, phải phối hợp với cảnh sát tìm con, cô không thể gục ngã.

Thế nhưng khi biết tất cả chỉ là do chồng mình vì ân tình, mà bày ra màn kịch này, Tưởng Tiểu Lan hoàn toàn suy sụp.

"Đừng khóc nữa."

Kỷ Dao Quang nói: "Bây giờ cô hãy dẫn cảnh sát đến đó, bọn họ vẫn đang dỗ dành đứa bé, nếu muộn, đứa bé sẽ bị bạn anh ta đưa đi mất."

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK