Lời buộc tội của Thẩm Thư đối với anh cũng không phải là không có lý, chính sự xuất hiện của anh đã làm thay đổi cuộc sống của cậu. Tuy nhiên, Hàn Tử Việt vẫn một mực cho rằng việc kết hôn với Thẩm Thư chín năm trước không có gì sai cả.
Có lẽ là với địa vị của Hàn gia nên Thẩm gia mới ép cậu gả cho anh, nhưng cho dù không gả cho anh thì về sau Thẩm gia cũng sẽ ép gả Thẩm Thư cho một Alpha không hề quen biết trong một gia tộc nào đó để tiến hành liên hôn thương nghiệp, anh chẳng qua chỉ là đem chuyện này thực hiện sớm hơn một chút thôi.
3
Nếu Thẩm Thư gả cho người khác thì có lẽ sẽ không có được hai năm dễ dàng như ở Hàn gia. Ít nhất anh chưa bao giờ đối xử tệ với Thẩm Thư, cũng không để cậu phải vất vả gì.
"Xin lỗi." Hàn Tử Việt đứng ở sau lưng Thẩm Thư: "Vừa nãy là tôi nói quá lời rồi."
Hàn Tử Việt từ nhỏ đã không chịu được khi thấy người khác khóc, bởi vì anh không biết phải an ủi người ta như thế nào.
"Mặc dù vậy, tôi vẫn rất hy vọng em có thể cân nhắc đề nghị của tôi một chút." Hàn Tử Việt lại nói: "Thứ tư tuần sau tôi sẽ rời khỏi tinh cầu Diên Vĩ để trở lại Hải Lam Tinh, em có thể dành thời gian suy nghĩ lại chuyện này. Tôi thừa nhận mấy năm nay em đã nuôi dưỡng An An rất tốt, nhưng có bao giờ em nghĩ đến việc rốt cuộc An An có cần một người cha khác hay không? Hoặc là nói, trong lòng An An cũng muốn nhưng thằng bé không muốn em đau lòng nên chưa từng đề cập đến, thằng bé là một đứa trẻ rất ngoan ngoãn. Tóm lại, tôi sẽ không để con cháu của Hàn gia sống ở bên ngoài, Thẩm Thư."
Thẩm Thư không trả lời Hàn Tử Việt, chờ sau khi cậu bình tĩnh lại thì Hàn Tử Việt đã mang theo người rời khỏi khách sạn Thanh Diệp.
Phương Nghiên vừa rồi cùng với Thẩm An đứng trên lầu nhìn thấy Thẩm Thư đứng dậy lau nước mắt liền muốn mở cửa sổ ra trực tiếp mắng người kia nhưng đã bị Thẩm An ngăn lại.
1
Đứa bé sáu tuổi kéo kéo góc áo Phương Nghiên, lắc đầu nói: "Ba nuôi, ba ba bây giờ khẳng định không muốn chúng ta biết được ba ba đang chật vật như thế này."
1
Chỉ một câu này đã khiến cho Phương Nghiên bình tĩnh lại.
Đây là chuyện riêng tư giữa Thẩm Thư và một người cha khác của An An, nếu y nhúng tay vào quả thật cũng không tốt lắm.
Sau khi Lâm Tiêu tắm rửa xong đi ra thì thấy sắc mặt Phương Nghiên hoàn toàn không tốt chút nào. Khi Hàn Tử Việt từ phía sân sau đi ra nói phải rời khỏi khách sạn Thanh Diệp, lúc này trông vẻ mặt Phương Nghiên càng lộ ra biểu cảm hận không thể lấy cây chổi trực tiếp đuổi người đi: Đám Alpha và Beta đều không phải thứ gì tốt!
2
Y không nghĩ tới cũng đem cả mình mắng vào đó. Đáng tiếc bây giờ việc dọn dẹp đều đã có robot làm nên những thứ như chổi cũng không còn được sản xuất từ lâu.
2
Trong bữa tối, trên bàn cơm Thẩm Thư đột nhiên hỏi Thẩm An có muốn gặp một người cha khác của mình không, nếu cậu và người cha khác kia cùng nhau sống chung thì ý cậu bé thế nào?
Thẩm An còn chưa kịp nói gì thì Phương Nghiên vừa nghe xong đã lập tức nổi nóng ném đôi đũa xuống bát, sau đó đập cái bàn rầm một phát: "Tên khốn đó có phải là đã uy hiếp cậu không?! Ép cậu giao An An cho anh ta nuôi?! Dựa vào cái gì anh ta vứt bỏ hai cha con bọn cậu ở bên ngoài như vậy nhiều năm mà vừa xuất hiện đã muốn cướp An An khỏi tay cậu chứ?! Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy, cậu cực khổ lắm mới nuôi An An đến sáu tuổi, anh ta lại muốn nhặt cái có sẵn à!"
Tức chết y!
Năm đó Thẩm Thư một mình mang theo Thẩm An đến đây, phải gian nan vất vả thế nào mới nuôi được Thẩm An lớn lên như vậy y đều thấy rõ hết, cho dù người kia có cho Thẩm Thư một phần tiền bồi thường thì thế nào?! Chẳng qua chỉ là làm cho hai cha con bọn họ không lo cơm ăn áo mặc mà thôi.