Câu nói "cây to đón gió" bao đời nay vẫn không hề sai. Cho nên mỗi lần Hàn Tử Việt ra ngoài bàn công việc đều mang theo rất nhiều vệ sĩ, trong đó có một số là quân nhân đã về hưu.
Nếu như anh đến tinh cầu khác bàn chuyện làm ăn mà "ngoài ý muốn" chết ở bên ngoài thì đối với Hàn gia mà nói đó sẽ là một đòn đả kích chí mạng. Mặc dù nhà họ Hàn cũng sẽ không đến nỗi sụp đổ chỉ vì sự thiếu vắng của Hàn Tử Việt, nhưng sinh khí của bọn họ sẽ bị tổn thương nghiêm trọng và bị những gia tộc khác cười nhạo là điều không thể tránh khỏi.
Năm đó, lần đầu tiên Hàn Tử Việt và Thẩm Thư phát sinh quan hệ cũng là vì vô tình bị trúng chiêu. Nếu không phải Hàn Tử Việt cảm giác được có gì đó không ổn, lập tức rời khỏi bữa tiệc rồi bảo Lâm Tiêu đưa anh trở về thì không biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì. Trong các đại gia tộc đặc biệt là người thừa kế hoặc là người đứng đầu rất kiêng kị việc bị giới truyền thông phanh phui những vụ bê bối như thế, nhất là khi đó Hàn Tử Việt đã kết hôn.
Mà Hàn Tử Việt lại rất ghét bị người ta dùng những thủ đoạn không đứng đắn gài bẫy như vậy, vì vậy sau đó anh đã tự mình xuống tay chèn ép gia tộc đó một phen, làm bọn họ tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
......
So với Thẩm An vào tiểu học một cách dễ dàng thì Thẩm Thư lại phải tốn không ít sức lực hơn, nhưng cũng may vẫn đỗ vào. Đại học không thể so sánh với tiểu học hay trung học cơ sở, trên cơ bản không có học sinh chuyển trường, phần lớn đều thường là thôi học rồi thi lại, sau đó bắt đầu học từ năm nhất.
Mặc dù trải qua một vòng ý kiến của cao tầng trong trường cho phép Thẩm Thư nhập học với tư cách là sinh viên nhưng cậu phải bắt đầu học từ năm thứ nhất và cậu sẽ được nhận vào học kỳ sau.
Tuy mỗi năm Hàn Tử Việt đều quyên góp rất nhiều tiền và các tài nguyên giảng dạy khác cho trường cũ, nhưng với tư cách là học viện đại học của Hải Lam Tinh, là trường hàng đầu trong toàn bộ liên minh thì sẽ không chỉ vì địa vị của Hàn gia trong giới kinh doanh mà tùy tiện đáp ứng, có thể cho phép Thẩm Thư nhận phỏng vấn để nhập học đã là một sự nhường nhịn lớn. Hơn nữa, một ngôi trường như vậy sau lưng có chính phủ liên minh chống lưng thì tự nhiên cũng sẽ không sợ khối tài sản to lớn của nhà họ Hàn kia.
Mặc dù Thẩm Thư bất đắc dĩ phải học lại năm nhất một lần nữa nhưng chuyện này cũng không tính là quá khó đoán. Bởi vì đại học thật sự trên cơ bản không có sinh viên chuyển trường, cùng lắm chỉ có sinh viên trao đổi mà thôi.
Năm 18 tuổi cậu kết hôn với Hàn Tử Việt đã học được một nửa học kỳ năm nhất. Vài năm sau thật vất vả cậu mới học xong năm thứ hai tại đại học ở thị trấn Tử Diên thì bây giờ, tựa như trở lại trước giải phóng, cậu phải học lại từ năm thứ nhất.
Tuy nhà trường đã miễn cho Thẩm Thư kỳ thi tuyển sinh vì quan hệ của Hàn Tử Việt, nhưng nếu Thẩm Thư trượt bất kỳ một môn nào trong kỳ thi cuối kỳ thì sẽ lập tức bị trường đuổi học.
Đây không phải nhằm vào Thẩm Thư mà là ngôi trường này vẫn luôn như vậy, nếu nghĩ rằng đã vào được đại học là có thể kê cao gối mà ngủ thì là quá ngây thơ rồi. Các trường đại học khác có thể thi lại môn trượt nếu không đủ tiêu chuẩn, nhưng với học viện đại học xếp hạng nhất trên Hải Lam Tinh này thì sẽ bị thôi học trực tiếp nếu trượt môn, bất kể cho dù có thân phận gì.
Đây cũng là nguyên nhân nhiều năm qua ngôi trường này lại có thể tốt nghiệp được nhiều tinh anh đến vậy.
Thẩm Thư đương nhiên biết trên đời này không có cái nào là tiện nghi như vậy cả. Tuy nhiên vì mục tiêu không bị thôi học, chờ vào học kỳ mới cậu nhất định phải học tập chăm chỉ mới được.
Omega hạ quyết tâm trong lòng với vẻ mặt đầy tinh thần chiến đấu. Hàn Tử Việt thấy vậy không khỏi thầm cười. Bây giờ anh cũng đã hiểu được một mặt của Thẩm Thư mà anh không biết rồi.
Bởi vì phải chờ tới học kỳ mới, Thẩm Thư mới có thể đến trường với tư cách là tân sinh viên, vì vậy trước khi vào học kỳ mới Hàn Tử Việt đã mời một gia sư đến để bổ túc cho Thẩm Thư.
Trước khi việc học của Thẩm Thư ổn định, mẹ Hàn đã từng đề cập đến chuyện đổi họ của Thẩm An lại thành họ Hàn. Cha Hàn đã ra ngoài đi câu cá với bạn bè, buổi chiều mới quay về nên tạm thời chỉ có một mình mẹ Hàn ở trong nhà.
Mỗi một thế hệ con cháu của Hàn gia đều có bối phận, cái tên gắn liền với "bối phận" của mình. Nếu Thẩm An muốn đổi lại thành họ Hàn thì toàn bộ tên đều phải thay đổi.
Thẩm Thư còn chưa kịp phản ứng gì, Thẩm An đã nhảy khỏi ghế, sau đó ôm chầm lấy eo Thẩm Thư, âm thanh non nớt nói với mẹ Hàn...
"Bà nội, con sẽ không đổi tên đâu! Con sẽ theo họ Thẩm của ba ba!"
Mẹ Hàn nhíu mày, còn chưa kịp nói gì thì đã bị Hàn Tử Việt cắt ngang.
"An An muốn theo họ Thẩm vậy thì cứ theo họ Thẩm đi, bất kể thằng bé có họ gì nó vẫn là con của con. Ý nghĩa của cái tên "Thẩm An" này rất tốt, một đời bình yên an nhàn, cuộc sống hài hòa tốt đẹp." Hàn Tử Việt duỗi tay nắm lấy tay Thẩm Thư, tỏ ý rằng mình đứng về phía Thẩm An.
Sau đó lại trấn an mẹ mình đang có dấu hiệu tức giận: "Cũng không phải con và Tiểu Thư sẽ không có con nữa, chờ sau này em trai em gái của An An sinh ra lấy họ Hàn cũng không muộn. Hơn nữa..."
Hàn Tử Việt chuẩn bị dùng tuyệt chiêu "họa thủy đông dẫn": "Đám Tử Du Tử Kỳ cũng không còn nhỏ nữa, Tử Uẩn so với Tiểu Thư còn lớn hơn, sinh cho An An thêm mấy em trai em gái họ nữa cũng không tồi, con nói phải không, An An?" Câu trước là nói cho mẹ Hàn nghe, câu sau lại là hỏi Thẩm An.
Alpha nhìn qua Thẩm An, nháy nháy mắt vài cái.
"Vâng!" Thẩm An lập tức ngầm hiểu, chớp chớp đôi mắt to tròn đáp lại Hàn Tử Việt nhưng lời nói lại hướng về mẹ Hàn: "Bà nội ơi!"
Đứa bé "bạch bạch bạch" chạy tới chỗ mẹ Hàn, ôm eo bà làm nũng: "Khi nào thì cô chú sinh em trai và em gái cho An An ạ?"
Mẹ Hàn vừa bị Thẩm An làm nũng vừa nhìn bộ dáng mềm mại ngoan ngoãn của cháu trai liền lập tức mềm lòng, điểm không vui lúc nãy cũng nhanh chóng tan biến.
"Vậy An An chờ các cô chú trở về, tự mình hỏi bọn họ có được không?" Mẹ Hàn yêu thương bế Thẩm An lên, cười nói.
"Vâng ạ!" Thẩm An vừa nói vừa hôn lên má mẹ Hàn một tiếng "chụt", làm mẹ Hàn vui vẻ cười thật tươi.
Thẩm Thư ở một bên nhìn thấy hết thảy mọi thứ cứ như vậy rồi kết thúc, cơ hồ là gần như trợn tròn mắt há hốc mồm.
Công lực làm nũng này của Thẩm An tăng lên rồi nha.
Hơn nữa... Thằng bé và Hàn Tử Việt từ khi nào lại ăn ý đến vậy?
Thẩm Thư quay đầu lại nhìn Hàn Tử Việt đang nắm tay mình với một ánh mắt phức tạp: Người này thế mà còn "chơi mánh khóe" chuyển đề tài lên người em trai em gái của mình, để mẹ Hàn quan tâm đến chuyện nhân sinh đại sự của bọn họ, như vậy tạm thời bà sẽ không quan tâm đến chuyện thay đổi họ tên của Thẩm An nữa.