"Mau ngủ thôi, đã khuya lắm rồi, sáng mai chúng ta còn phải dậy sớm nữa, có chuyện mà anh và em cần phải làm." Hàn Tử Việt vươn tay kéo chăn bông lên cho Thẩm Thư.
"Làm chuyện gì?" Thẩm Thư đang nằm trong ngực Hàn Tử Việt bỗng lật người lại, đối mặt trực tiếp với Hàn Tử Việt.
Nương theo ánh trăng, Hàn Tử Việt mơ hồ có thể nhìn thấy khóe mắt Thẩm Thư còn đọng nước mắt. Không phải vừa rồi anh không nghe thấy tiếng khóc nức nở của Thẩm Thư, nhưng nếu Thẩm Thư đã cực lực che giấu thì có nghĩa là cậu không muốn để anh biết sự chật vật lúc nãy của mình.
Nhưng bây giờ Thẩm Thư đã quay lại đối mặt với anh thì hẳn cũng đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, chân chính bắt đầu thử tiếp nhận anh, tin tưởng anh. Nghĩ đến đây, tâm tình Hàn Tử Việt bỗng cảm thấy hạnh phúc không thể giải thích được.
"Không phải chúng ta đã đồng ý tái hôn sao? Trước tiên chúng ta đến Cục Dân Chính lấy giấy chứng nhận tái hôn đã."
Hàn Tử Việt nói xong liền vươn tay lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt Thẩm Thư.
"Nhanh vậy sao...?" Thẩm Thư thoáng mở to mắt.
"Dù sao chúng ta cũng đã trở lại thì đến Cục Dân Chính lấy giấy tái hôn sớm một chút luôn, sau này không biết khi nào anh mới có thể rút ra chút thời gian rảnh để đi cùng em nữa." Hàn Tử Việt trả lời.
Anh thật sự rất bận. Chín năm trước, giấy kết hôn của anh và Thẩm Thư sau khi tổ chức hôn lễ mới dành được chút thời gian đi đăng ký.
Ngày mai không chỉ phải đưa Thẩm Thư đi làm giấy chứng nhận tái hôn mà anh còn muốn đưa Thẩm Thư và Thẩm An cùng đến studio để chụp ảnh. Còn có rất nhiều rất nhiều việc phải làm.
Mặc dù Hàn Tử Việt cũng không có dự định tổ chức một hôn lễ khác để nói cho bên ngoài biết mình đã tái hôn, nhưng vẫn muốn tổ chức một buổi tiệc để thông báo cho các gia tộc khác trong giới thượng lưu biết sự tồn tại của Thẩm Thư và Thẩm An - hai người là người của Hàn gia. Còn muốn giới thiệu Thẩm Thư và Thẩm An với một vài người bạn thân của anh nữa.
Cần có thời gian để làm xong những việc này nên Hàn Tử Việt tính toán sẽ tranh thủ thời gian gần nhất làm cho xong luôn, miễn cho sau này bận rộn sẽ không có được bao nhiêu thời gian rảnh.
......
Ngày hôm sau, Thẩm Thư tỉnh dậy trong lòng ngực của Hàn Tử Việt, mà Alpha vẫn chưa thức dậy.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Thư cẩn thận quan sát Hàn Tử Việt ở khoảng cách gần như vậy. Không ngờ lông mi của Hàn Tử Việt lại rất dài, độ cong lông mi cũng rất đẹp, xem ra Thẩm An được thừa hưởng điểm này là do di truyền từ anh.
2
Thẩm Thư nhớ tới mấy ngày trước Hàn Tử Việt nói dáng vẻ hiện tại của Thẩm An gần như giống y đúc với anh khi còn nhỏ, cho nên khi Hàn Tử Việt nhìn thấy Thẩm Thư nắm tay Thẩm An đi trên phố mới lập tức nghi ngờ, cơ hồ nháy mắt liền nghĩ tới kỳ động d.ục mà hai người cùng trải qua kia, sau đó hoài nghi Thẩm An là con của mình rồi lập tức cho người đi điều tra.
Hàn Tử Việt lớn lên rất đẹp. Điểm này từ lần đầu tiên Thẩm Thư nhìn thấy Hàn Tử Việt ở hôn lễ chín năm trước đã biết.