Thật ra ngay từ đầu, bởi vì mình đã trải qua cảm giác không có cha mẹ nên lúc Thẩm Thư biết tin mình mang thai thì không phải không có nghĩ tới chuyện nói cho Hàn Tử Việt biết về sự tồn tại của Thẩm An.
Cậu muốn cho An An có thể khỏe mạnh lớn lên trong một gia đình có đủ cha và mẹ. Nhưng Thẩm Thư cũng sợ hãi, sợ Hàn Tử Việt sẽ không đồng ý cho cậu sinh Thẩm An, hoặc sau khi cậu sinh Thẩm An ra sẽ mang thằng bé đi rồi cấm không cho cậu đến gần Thẩm An lần nào nữa.
Quan trọng nhất chính là hình ảnh Hàn Tử Việt đứng chung với thanh niên rất đẹp trai đó lại thường thường xuất hiện trong đầu Thẩm Thư, nó luôn nhắc nhở Thẩm Thư rằng Hàn Tử Việt đã có người trong lòng.
Đứa con không phải do người mình yêu sinh ra, Hàn Tử Việt sẽ đối xử tử tế với nó sao?
Thẩm Thư đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng cậu chọn cách giấu giếm, quyết định một mình nuôi Thẩm An lớn lên.
Thẩm Thư phải thừa nhận rằng cuộc sống một nhà ba người mà Hàn Tử Việt vừa mới miêu tả cho cậu làm cậu thật sự động tâm. Trong nháy mắt, Thẩm Thư rất muốn trực tiếp đáp ứng Hàn Tử Việt, nói mình đồng ý tái hôn với anh.
Nhưng cuối cùng Thẩm Thư không có làm như vậy, cậu chỉ lặp lại những gì đã nói lúc trước.
"Tôi sẽ suy nghĩ kỹ." Thẩm Thư đáp lại.
Mặc dù Hàn Tử Việt đưa ra yêu cầu tái hôn với cậu nhưng thật ra Thẩm Thư còn có một lựa chọn khác, đó chính là để cho An An cùng Hàn Tử Việt trở về Hàn gia, mà cậu cũng không cần tái hôn với anh.
Nhưng có lẽ là Hàn Tử Việt biết rằng Thẩm Thư sẽ không chịu rời bỏ Thẩm An, cho nên mới nói sẵn lòng tái hôn với Thẩm Thư, cùng nhau nuôi dạy Thẩm An, mà quan điểm này của Hàn Tử Việt cũng đã được nói rất rõ ràng với cậu trong cuộc trò chuyện lần trước.
Xét cho cùng, nếu Hàn Tử Việt tàn nhẫn hơn một chút mạnh mẽ đưa Thẩm An trực tiếp trở về Hàn gia ở Hải Lam Tinh trong lúc Thẩm Thư không hay biết gì thì Thẩm Thư cũng sẽ không làm được gì cả.
Nhưng Hàn Tử Việt không làm như vậy mà lựa chọn ngồi xuống nói chuyện thẳng thắn với Thẩm Thư rồi đưa ra đề nghị tái hôn.
Có lẽ đây cũng là bởi vì Hàn Tử Việt nhìn ra được mấy năm nay Thẩm An cùng với Thẩm Thư sống nương tựa lẫn nhau, tình cảm rất sâu đậm. Vậy nên anh không thể nhẫn tâm trực tiếp chia rẽ cha con họ, nếu chia rẽ hai cha con họ có thể sẽ khiến Thẩm An hận anh.
Dù gì thì Hàn Tử Việt căn bản không phải một người tàn nhẫn như vậy nên anh sẽ không làm thế. Nhất là anh cảm thấy mắc nợ hai cha con Thẩm Thư và Thẩm An, nên sẽ không làm chuyện gì quá mức với họ.
Nếu Thẩm Thư biết rõ tính cách của Hàn Tử Việt thì có thể nhân cơ hội này đưa ra điều kiện của mình, xác suất Hàn Tử Việt đồng ý sẽ rất lớn bởi vì sự áy náy.
Đáng tiếc là Thẩm Thư không biết gì về Hàn Tử Việt cả, cho dù bọn họ đã từng đã làm chồng chồng hai năm hợp pháp, cho nên Thẩm Thư đã bỏ lỡ cơ hội này.
Nhưng cũng may Thẩm Thư không phải loại người như vậy, lúc này cũng may Thẩm Thư không hiểu Hàn Tử Việt nên mới không làm thế. Nếu không, cho dù nội tâm Hàn Tử Việt cảm thấy hổ thẹn với hai cha con bọn họ nhưng trong tương lai, rất nhiều năm sau khi nhìn lại hiện tại thì nó có thể sẽ trở thành một khúc mắc giữa hai người.
......
Hàn Tử Việt ở đầu dây bên kia máy liên lạc nghe rõ câu trả lời của Thẩm Thư.
"Đã khuya rồi, em ngủ đi." Hàn Tử Việt nói.