• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiểu tử, những thứ này đều rất phức tạp, chờ sau này ngươi từ từ sẽ hiểu rõ. Bây giờ phải xử lý cái hồ lô ngọc này. Gia Luật A Đóa cố tình đưa nó cho ngươi vì muốn thai nhi trong đó hấp thụ cương khí của ngươi mà lớn lên. Ta đã nói rồi. Mới qua mấy ngày ngắn ngủi mà thai nhi đã lớn nhanh như vậy. Đó là vì nó không chỉ hấp thu cương khí mà còn hấp thu cả sát khí trong ngươi nữa. Cứ thế này thì chẳng mất nhiều thời gian, vật nhỏ bé này sẽ hoàn toàn thành hình rồi phá xác mà ra. Đến lúc đó...”

“Đến lúc đó thì sao?”

Chú hai muốn nói gì đó rồi lại lắc đầu.

“Ta cũng không biết. Thai nhi này là dị thai, hơn nữa có thể còn là Côn Luân Thai. Một khi xuất thế, sợ là sẽ gây ra phong vân. Tóm lại là rất không ổn. Xem ra chúng ta cần phải khẩn trương dẫn ngươi đi tìm sư phụ ta để lão nhân gia nhìn tận mắt xem có giải pháp nào không.”

“Sư phụ ngươi là ai vậy? Ta nghe có vẻ rất mạnh mẽ. Ngươi mau mang ta đi gặp ông ấy đi. Ở bên cái thai nhi này ta thấy rất bất an.”

“Bây giờ không đi được. Trước tiên ta phải báo thù cho ông nội ngươi đã. Ông nội ngươi bị hạ ác chú lên ngũ quan, chết rồi cũng không được yên. Ta phải đem ngũ quan bị mất của ông ngươi trở về. Thâm cừu của Lý gia nhất định phải được báo. Hơn nữa bây giờ ta có đưa ngươi đi thì cũng không tìm thấy ông ấy đâu. Sư phụ ta vân du tứ phương, chẳng khác gì thần long thấy đầu mà không thấy đuôi. Trước đó ta có gọi điện cho ông ấy nói về cái hồ lô kia, bây giờ gọi điện thì lại không được. Muốn gặp ông ấy phải chờ thời điểm và cơ duyên ngươi hiểu không?”

Tôi không nói lên lời.

“Ngươi yên tâm đi, thai nhi trong hồ lô này xem như ngày nào cũng hấp thu cương khí và sát khí trong người ngươi thì cũng không thể trong thời gian ngắn mà trưởng thành hoàn toàn được. Nhanh thì cũng phai hai ba tháng, hiện giờ ngươi không phải lo lắng. Trước mắt chúng ta giải quyết việc kia đã, rồi sẽ xử lý cái hồ lô này”

Tôi gật đầu, trước mắt cũng chỉ có thể làm như vậy. Sau đó tôi hỏi chú hai ra ngoài có nghe ngóng được thông tin gì về sự kiện Thiên môn mở ra không? Chú hai ra vẻ cổ quái nói.

“Hiện tại có thể xác định được hai chuyện. Bà chủ quán trọ nói không sai, vài ngày trước nơi này đúng là có xảy ra hiện tượng Thiên môn mở, có rất nhiều người cùng nhìn thấy. Họ còn tận mắt thấy có nhiều người theo nhau mất tích, thấy họ đã bị đám thiên binh thiên tướng mang kiệu đến đón đi rồi.”

“Bọn họ tận mắt nhìn thấy sao?” Tôi nghi ngờ.

Chú hai gật đầu. “Quan phủ đã nhúng tay vào rồi. Nơi này chỉ là một huyện thành nhỏ mà sau sự kiện Thiên môn người kéo đến ngày một nhiều, cái huyện này làm sao mà chịu được. Cho nên nhà ga đã dừng bán vé không cho người ngoài đến nữa. Những người ngoài đến đây cũng dần bị đuổi đi rồi.Đám tuần bổ cũng đã hành động. Bọn họ không tin vào sự kiện Thiên môn và cho rằng đám người mất tích là do bị hung thủ bắt đi nên đang điều tra hung thủ.”

“Liệu Gia Luật A Đóa có liên quan gì đến chuyện này hay không?”

Chú hai lắc đầu. “Ta không biết, nhưng đừng nóng vội. Tối nay chúng ta sẽ hành động, chẳng mấy chốc ngươi sẽ có câu trả lời.”

“Tối nay hành động? Hành động như thế nào?”

“Ta nghe nói mấy ngày nay, cứ đến nửa đêm thì sẽ xuất hiện một đội thiên binh thiên tướng mang theo một cỗ kiệu xuất hiện tới đón những người được chọn đi Thiên Cung. Không chỉ có một người nhìn thấy việc này nên tối nay chúng ta sẽ xem xem, đám thiên binh thiên tướng và tiên nữ kia đem người đi thế nào. Được rồi, bây giờ phải ngủ một giấc ngon lành để tinh thần tỉnh táo đã, nửa đêm sẽ xuất phát.”

Chú hai nói xong là lên giường ngủ luôn. Tôi cũng thấy mong chờ, liệu tối nay mình có thực sự nhìn thấy đám thiên binh thiên tướng kia không nên không suy nghĩ nhiều nữa mà lên giường nhắm mắt lại.

Lúc tôi và chú hai tỉnh dậy thì đã là mười một giờ đêm. Hai người ăn đơn giản một chút rồi chuẩn bị hành động.

Chúng tôi rời quán trọ, bà chủ quán thấy chúng tôi rời đi thì gọi với theo. “Nửa đêm canh ba các ngươi ra ngoài làm gì? Lúc này tuần bổ đang tuần tra đấy, những người không có phận sự thì không được ra ngoài. Ha ha, bọn họ nói thiên binh thiên tướng là giả, có hung thủ thừa cơ hại người mà thôi. Đúng là ếch ngồi đáy giếng. Sự thực họ chính là thiên binh thiên tướng, là tiên nữ đó.”

Chúng tôi không đáp lời mà đi thẳng ra ngoài. Hơn mười một giờ chưa phải là quá muộn, ở các thành phố lớn, thời điểm này mới là thời điểm náo nhiệt nhất, nhưng ở huyện thành nhỏ này, đường phố đã vắng lặng không có một ai. Hai bên đường nhà nào cũng cửa đóng then cài, thỉnh thoảng sẽ thấy xe tuần tra của tuần bổ chạy qua.

Tôi và chú hai đi trên đường, gió lạnh se se thổi, trên đầu vẫn là những đám mây màu đỏ lơ lửng khiến cho không khí thêm phần yêu dị. Chúng tôi đi qua hai con đường nhưng không phát hiện thấy có gì bất thường. Tôi hơi nhụt chí, lẩm bẩm. “Trên đường chẳng có một bóng người, không biết đám thiên binh thiên tướng kia đến đâu để đón người đây?”

“Đừng nóng, phải giữ bình tĩnh.” Chú hai không sốt ruột chút nào. Lúc ấy chúng tôi đang đi tới đoạn giữa của một con đường thì từ sau lưng đột nhiên vang lên tiếng người quát.

“Hai người phía trước kia, các ngươi đang làm gì? Mau đứng lại cho ta.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK