“Ngươi nói cái gì?” Chu Thiên nổi giận, dù sao hắn cũng là một tuần bổ.
“Ta nói ngươi ngu xuẩn, là một tên lừa mình dối người. Mọi việc đang hiện ra trước mặt, sự thật đã rõ ràng mà ngươi vẫn không chịu tin.”
“Ngươi còn ở đó mà nói chuyện thần bí sao. Hừ! Làm sao ngươi biết đây là do một loại tà thuật làm ra? Sao ngươi khẳng định bên trong đám người giấy này có nhân hồn bị giam cầm? Tất cả những việc này không phải là do ngươi làm ra chứ? Hiện giờ ta rất hoài nghi thân phận của ngươi, mau lấy căn cước của các ngươi ra cho ta xem.”
“Chu Thiên, ngươi làm gì vậy? Người ta vừa mới cứu chúng ta đó.” Hạ Tử Y vội nói.
“Tử Y, ta sợ là các ngươi đã bị hắn lừa rồi. Ta rất nghi ngờ thân phận người này. Ta muốn đem hắn về sở cảnh sát thẩm vấn.”
“Đủ rồi.” Hạ Tử Y cũng đã nổi giận. “CHúng ta còn có rất nhiều việc phải làm, hung thủ là ai vẫn chưa bắt được. Chu Thiên, ngươi mang đám người giấy này về nhanh chóng điều tra để tìm ra nguồn gốc hung thủ, giải quyết vụ án người mất tích. Những chuyện khác ngươi không cần phải lo.”
“Ta...”
“Quyết định như vậy đi. Ta là đội trưởng, ngươi không chịu nghe lời ta hay sao?”
Chu Thiên đành nuốt cơn giận, lừ mắt nhìn chú hai tôi rồi ra hiệu cho những người khác thu gom đám người giấy lại. Nhân hồn trong đó đã bị chú hai thu lại, nhưng trên đó nhất định còn để lại manh mối. Tìm được người khống chế người giấy là sẽ tìm được hung thủ thực sự mà vị tuần bổ vừa nhắc đến.
Nhưng sự việc có lẽ không chỉ đơn giản như vậy. Hạ Tử Y nhìn chú hai rồi nói. “Chúng ta lại bên kia nói chuyện, ta còn có vấn đề muốn hỏi các ngươi.”
Thế là chúng tôi đi theo nàng tiến về lối rẽ cách đó không xa. Nơi này khá yên tĩnh. Nhìn thấy cảnh đó, hai mắt Chu Thiên lại càng trợn trừng.
“Các ngươi không phải người bình thường, lại có thể nhìn thấu tà thuật ở đây. Hơn nữa còn phá giải được tà thuật ấy. Ta đoán các ngươi hẳn phải là trừ tà sư hoặc là loại người gì đó như Âm dương sư phải không.” Hạ Tử Y nói.
Chú hai nghe xong chỉ cười rồi phun ra ba chữ. “Thu hồn nhân.”
Hạ Tử Y sững người. “Các ngươi là thu hồn nhân sao? Chả trách lại lợi hại như vậy.”
Chú hai đáp. “Ngươi biết thu hồn nhân?”
“Ừ, ta có nghe ca ca ta nói qua, thu hồn nhân có mệnh cách đặc thù, thể chất đặc thù, thủ đoạn thu hồn cũng vậy. Bọn họ đi lại chốn âm dương trừ tà trừ ác, thu hồn người, thu hồn quỷ, thu yêu hồn, thậm chí ngay cả thần tiên hồn cũng có thể thu lấy, rất lợi hại.”
Lần này thì đến lượt tôi và chú hai giật mình.
“Chẳng phải ngươi không tin có yêu ma quỷ quái sao? Bây giờ xem ra là tin rồi.”
Lúc trước, cô gái này còn luôn miệng nói trên đời làm gì có yêu ma quỷ quái, tất cả đều chỉ là lời nói bậy nên tôi vẫn nghĩ nàng là người vô thần, giờ nghe nàng nói thì lại cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Hạ Tử Y cười ngượng ngùng. “Lúc trước là do có mặt đồng sự của ta, ta không thể thừa nhận những điều đó được. Chúng ta vẫn là tuần bổ mà. Nhưng sự thực trong lòng ta rất rõ, vụ án này vốn không chỉ đơn giản như vậy, hung thủ rất có thể không phải là người mà là một loại tà vật nào đó. Bây giờ sự thực quả nhiên là thế. Việc này chắc chắn có người ở phía sau giật dây. Không hiểu nó là tà thuật gì? Mấy ngày trước trên trời hiện ra cảnh Thiên môn mở rộng cũng không rõ là thế nào?”
Nghe nàng nói, tôi thở phào trong lòng. Có vẻ như nàng đã tin tưởng chúng tôi rồi.
“Cho ta mạo muội hỏi một câu, ca ca ngươi làm gì vậy?”
“Huynh ấy cũng là tuần bổ, nhưng hắn không phải tuần bổ bình thường. Huynh ấy đảm nhiệm chức vụ ở một bộ môn đặc thù, chuyên xử lý những vụ án linh dị đặc biệt.” Hạ Tử Y đáp.
“Cái gì? Chẳng lẽ là Long Tổ?” Chú hai hốt hoảng hỏi lại, còn tôi thì tự nhủ thầm trong lòng, tuần bổ còn có bộ phận chuyên xử lý những vụ án linh dị hay sao? Xem ra mặt ngoài bọn họ chứng tỏ mình là những người chỉ theo chủ nghĩa duy vật, nhưng bên trong lại làm những việc vô cùng bí mật.
“Không phải Long Tổ. Cấp bậc của Long Tổ cao lắm, ca ca ta còn chưa đạt tới. Vị trí của huynh ấy thấp hơn Long Tổ hai bậc, do 5 tỉnh liên hợp lại thành lập một bộ phận là Cục Linh Thám, không biết các ngươi có nghe nói đến hay chưa?” Hạ Tử Y nói.
Nói xong, nàng ngay lập tức lắc đầu. “Có lẽ các ngươi chưa hề nghe qua, vì bộ phận này rất bí mật, người bình thường không thể nào biết được.”
“Ta biết.” Chú hai tự tin phun ra mấy chữ, vẻ mặt không giấu được ý cười.
Hạ Tử Y kinh ngạc. “Ngươi biết Cục Linh Thám, còn biết cả Long Tổ, xem ra ngươi cũng không phải người bình thường.”
Chú hai tôi chỉ cười cho qua, nhưng trong lòng tôi thì đầy nghi vấn. Long Tổ là cái gì? Cục Linh Thám là sao? Tôi chưa từng nghe nói tới.