• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thường Yến Hành có người bạn ở nước ngoài gọi là Johnson, năm đó lưu học ở Anh quốc có kết giao qua, lần này chuyên vì đàm phán lợi ích kinh tế vận tải đường thuỷ mà đến.

Qua mấy ngày, tất cả đều đã được xử lý xong, trước ngày người bạn đó khởi hành về nước, có mời hắn tới Đại Thế Giới chúc mừng.

Thường Yến Hành cũng không từ chối.

Vốn dĩ Hoàng Phượng Minh muốn nâng đỡ người mới là Mai Lan lên, phát ra không ít thiệp mời những quan to quyền quý tới xem, chỉ có số ít ỏi có đáp lại, thứ nhất là họ không hứng thú với người mới, thứ hai là nể mặt mũi của Tiểu Kim Bảo.

Đang phát sầu thì lại nhận được tin tức này, nào dám chậm trễ, đặc lưu lại vị trí riêng còn mời cả Tiểu Kim Bảo đến hầu hạ, vừa lưu tâm trong lòng lại vừa cố ý như vô tình phát tán tin tức khắp nơi, những kẻ nịnh nọt muốn leo lên nghiệp quan, vốn dĩ không muốn tới cũng nhất định tới.

Ồn ào náo nhiệt cả một sảnh đường, không có chỗ nào trống, ca vũ thái bình.

Thường Yến Hành thấy Hoàng Phượng Minh bày ra trận thế như vậy, không khỏi liếc nhìn ông ta khi ra nghênh đón, biết ông ta để lộ tin tức, trong lòng không vui cũng không để lộ sắc mặt, chỉ nhàn nhạt nói: “Ông chủ Hoàng làm ăn phát đạt, chẳng qua tặng ông một câu, quân tử ái tài thủ chi hữu đạo(1), đi nhiều đường ngang ngõ hẹp quá sẽ có ngày đụng phải hung thần, đến lúc đó có hối cũng muộn rồi.”

Trán Hoàng Phượng Minh đổ mồ hôi, biết vị Thường nhị gia này lòng dạ sâu xa, câu nói mang ý cảnh cáo rất sâu, lập tức lên tiếng cười trừ: “Lời vàng ý ngọc của Thường tiên sinh tôi chắc chắn sẽ ghi nhớ.” Lại khẽ liếc nhìn Tiểu Kim Bảo, Tiểu Kim Bảo được hả giận, giả vờ như không biết, mỉm miệng cười tiến lên chào hỏi, Thường Yến Hành cũng không nói nhiều, bước qua trước người cô ta, chọn chỗ ngồi xuống, Tiểu Kim Bảo đành theo sau, Johnson nhún vai ý bảo cô đi trước, lại ngồi xuống bên cạnh hắn.

Trên bàn từng đĩa mứt hoa quả, trà bánh, hoa quả tươi, các vị trà bày đầy bàn.

Thỉnh thoảng có người đến trước mặt hắn chào hỏi hàn huyên, cho dù chỉ là chào hỏi một câu để hắn quen mặt bọn họ cũng tốt rồi.

Tiểu Kim Vảo nói những chuyện tin đồn cùng với Johnson, cầm một quả táo dùng đao gọt vỏ, cô thành thạo nhất là loại xã giao này, vỏ quả táo được gọt thành từng cuộn sóng không đứt, lại dùng ngón cái và ngón giữa cầm cuống quả táo, ân cần cần đưa đến bên miệng hắn.

Phùng Chi mím môi thu hồi ánh mắt, trên sân khấu năm sáu cô gái đã nhảy đến mức thở dốc rồi, lúc kết thúc là một tư thế dạng thẳng chân, cặp chân dài trắng nõn nà dạng thành hình chữ nhất, nơi riêng tư là một vùng tam giác mơ hồ lại như rõ ràng, thách thức nhãn lực của cánh đàn ông.

Cô ngồi ở trong góc, có thể nhìn thấy được đường cong mông của cô gái gần cô nhất, không khỏi đỏ mặt, cô nhìn ra những người đàn ông xung quanh, bao gồm cả Uyển Phương đều mở lớn con mắt nhìn thẳng lên sân khấu, không tự chủ mà nhìn về phía Thường nhị gia, hắn cũng đang xem rất chăm chú.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK