Trần Gia Bảo cười to, tiếng cười truyền xa trong đêm tối: “Xem ra đêm nay hai người chúng ta không tránh khỏi việc phải đánh một trận là đột phá “cảnh giới Truyền Kỳ” của Đạm Đài Thái Vũ xem có gì độc đáo hơn người!"
Lời mà anh nói ra có ý là đến cả Fujishima Senga và Koga Mayo cũng không ngăn nổi anh!
Đạm Đài Thái Vũ khẽ cau mày, hơi há miệng như muốn nói. gì đó, đáng tiếc còn chưa kịp nói đã bị Fujishima Senga cắt
ồi. Quên đi, tôi cũng muốn xem cái gọi
ngang.
Lằng nhà lằng nhằng khiến tao sốt hết cả ruột, Trần Gia Bảo, đêm nay mày chết chắc rồi!” Fujishima Senga không còn kiềm chế được sát ý của mình nữa. Nếu không phải thân phận của Đạm Đài Thái Vũ cũng là một cường giả “Truyền Kỳ” thì ông đã cắt cuộc đối thoại giữa Đạm Đài Thái Vũ và Trần Gia Bảo ngay từ đầu rồi.
Lúc này, Fujishima Senga ra tay trước, hét lớn một tiếng: “Ngân Nguyệt Trảm!”
Chỉ thấy mũi chân ông ta nhẹ nhàng chạm đất, mấy bóng ảnh vừa vụt qua thì người đã xuất hiện ngay trước mặt Trần Gia Bảo, thanh kiếm Samurai trong tay chém ra ba đạo kiếm quang trắng bạc hình bán nguyệt, dưới ánh trăng mờ ảo. càng hiện rõ lên vẻ đẹp thê lương!
Dưới công kích của kiếm quang mạnh mẽ, mặt đất dưới
chân Trần Gia Bảo tách làm đôi, một vết nứt dài xuất hiện! Hai anh em Koga Asuka và Koga Yiren đứng cách đó mười mét cũng bị luồng gió xung kích đập vào khiến mặt mày đau đớn, không khỏi liên tục lùi về sau, trong lòng kinh ngạc không thôi, không hổ danh là cường giả siêu cấp đứng thứ hai trên bảng võ đạo Nhật Bản Fujishima Senga, sức mạnh của một kiếm lại đáng sợ như vậy!
Trần Gia Bảo nhân lúc Fujishima Senga nói chuyện đã chuẩn bị kỹ càng, không muốn liều mạng với Fujishima. Senga ngay lập tức. Dưới cái nhìn của mọi người, hắn nhẹ nhàng chạm chân xuống đất, thân hình nhẹ nhàng như một chú bướm nhanh chóng lùi về phía sau.
Nhưng ba đạo kiếm quang bán nguyệt của Fujishima Senga giống như giòi bọ trong xương, liên tục bám sát theo Trần Gia Bảo. Cho dù tốc độ của Trần Gia Bảo có nhanh hơn đi chăng nữa cũng khó mà tránh thoát, hơn nữa mặt đất mà kiếm quang quét qua dường như đều bị chia cắt thành hai nửa, xuất hiện những vết nứt lớn ngay ngắn!
Mà bản thân Trần Gia Bảo cũng không dễ chịu gì, thực lực của hẳn mới đạt đến “Bán Bộ Truyền Kỳ”, cách biệt rất lớn với cảnh giới “Truyền Kỳ Trung Kỳ” của Fujishima Senga. Lúc này đối mặt với truy kích từ bá đạo kiếm quang bán nguyệt, tác động của xung kích mạnh mẽ khiến hắn không khỏi hơi đau nhức, khí huyết trong cơ thể lại càng thêm cuồn cuộn. Mà một bên khác, Fujishima Senga đứng im tại chỗ, ánh mắt lên vẻ khinh thường nói: “Tao mới chém ra một nhát kiếm thôi mà đã khiến mày cứ lùi rồi lại lùi. Trần Gia Bảo, xem ra mày cũng chỉ được có thế thôi, tao thật sự hoài nghi rằng liệu việc Akemi Kawamoto chết trong tay mày có
phải thật không”
Mà ở phía bên kia, Koga Mayo và lga Chiho đang đứng im tại chỗ quan sát tình hình trận chiến giữa Trần Gia Bảo và Fujishima Senga, cũng đang phòng bị lẫn nhau.
“Nếu như ông đã có nghỉ ngờ như vậy thì hôm nay tôi sẽ làm một việc tốt, đó là tiên ông xuống địa phủ để ông đích thân đi hỏi Akemi Kawamoto!" Trần Gia Bảo ngẩng đầu cười to, dừng việc lùi về sau, kiếm ý dâng lên tận trời, tay hẳn ghép thành kiếm quyết, ngưng tụ một đạo kiếm quang sấm sét màu đỏ chặn ba đạo ngân nguyệt kiếm quang đang lao tới. Đây chính là “Trảm Nhân Kiếm”!
Koga Mayo lập tức lấy lại tinh thần, đêm hôm trước ở trên du thuyền Duy Khắc: "Trảm Nhân Kiếm” của Trần Gia Bảo để lại cho ông ấn tượng rất sâu đậm, mà bây giờ được nhìn thấy Trần Gia Bảo thi triển thêm lần nữa, trong lòng không khỏi hơi chú ý!