lga Tsuki đi đến bên cạnh cô ta ngóng nhìn về phía cuối đường, nhưng không hề trông thấy nhân vật đặc biệt nào cả, vì vậy tò mò hỏi: "Nhìn bộ trịnh trọng của cô, không biết người mà cô đang chờ là ai vậy? Lẽ nào là Trần Gia Bảo trở về à?"
"Không phải." Vũ Nhược Uyên lắc đầu, gương mặt có chút tiều tụy rồi nói: "Trần Gia Bảo hẳn là vẫn còn đang ở đảo Hải Ninh”
Tuy rằng đã biết tin anh bình yên vô sự, nhưng dù sao cô ta cũng không tận mắt nhìn thấy, hơn nữa mấy ngày nay không hề nhận được một chút tin tức nào về anh cả, cho nên trong lòng Vũ Nhược Uyên vẫn không ngừng lo lắng.
"Thế thì tôi càng cảm thấy kỳ lạ rồi” Iga Tsuki tò mò hỏi: "Nếu không phải là Trần Gia Bảo, vậy thì cô đang chờ ai thế, cô vẫn còn có bạn bè khác ở Nhật Bản này à?”
"Không phải là người Nhật Bản mà là từ Việt Nam tới."
“Từ Việt Nam đến à?” Iga Tsuki kinh ngạc không thôi, trong mắt tràn ngập hứng thú.
Cô ta tiếp xúc với người Việt cũng không nhiều, nhưng bất kể là Vũ Nhược Uyên hay Trần Gia Bảo hoặc Đạm Đài Thái Vũ, người nào cũng đều là thế hệ nhân tài kiệt xuất, để lại cho cô ta ấn tượng sâu sắc, nhất là Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ, càng khiến cho cô ta người được bồi dưỡng từ nhỏ cảm thấy tự tin cùng với sự vượt trội bị đả kích một cách nghiêm trọng.
Bây giờ lại nghe thấy bên phái Việt Nam cử người tới đây, trong lòng lIga Tsuki tràn đây mong chờ, muốn xem thử người đến đây có phải là một vị cường giả đứng đầu giống Trần Gia Bảo hay không?
Vũ Nhược Uyên bỗng nhiên nghiêm mặt lại rồi lên tiếng: “Đến rồi”
lga Tsuki nhanh chóng quay đầu nhìn về phía cuối đường, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi dài màu xanh với thân hình mảnh khảnh, cùng với khí chất sang trọng đang chắp tay bước đi giữa đám đông náo nhiệt.
Khi người đó ngày càng tiến lạ, lga Tsuki cũng càng nhìn rõ hơn, chỉ thấy vẻ ngoài của ông ta vô cùng điển trai, phong độ ngời ngời, ngoài ra còn có một đôi mắt bi thương như thể đã trải qua hết thảy sự phồn hoa của thế gian, hơi thở nhẹ nhàng kết hợp với khí độ bất phàm, mỗi một cử chỉ giơ tay nhấc chân vừa khéo hoàn toàn tự nhiên, nhìn thoáng qua đã biết đây nhất định là một vị cường giả.
Đáng sợ hơn nữa là người đàn ông trung niên đẹp trai này, rõ ràng vẻ ngoài trông dễ gần, nhưng vô hình trung lại mang đến một cảm giác áp chế mạnh mẽ.
Một vị cường giả, đây chắc chản là một vị cường giả!
Trong lòng Iga Tsuki vô cùng kinh ngạc, cảm giác áp chế. mạnh mẽ này trước đây chỉ từng cảm nhận được từ trên người bố của cô ta lga Chiho còn có Koga Mayo, điều này chứng tỏ người đàn ông trung niên đến từ Việt Nam này, ít nhất cũng là một vị cường giả đã đạt tới cảnh giới "Truyền kỳ Trung kỳ".
“Ngoài Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ ra, thì một vị cường giả hàng đầu "Truyền kỳ Trung kỳ" khác đã đến, ôi trời ạ, tại sao Việt Nam lại có nhiều cường giả đến vậy? Chẳng lẽ đây chính là lợi ích của việc Việt Nam có dân số đông đảo hay. không?"
lga Tsuki kinh ngạc không thôi rồi chợt cảm thấy hơi chóng mặt.
Chẳng mấy chốc, người đàn ông trung niên đã đi tới rồi dừng lại trước mặt Vũ
Nhược Uyên sau đó nói: “Cô chính là Vũ Nhược Uyên của nhà họ Vũ trong Quỷ Y Môn đúng không?”
Vũ Nhược Uyên khẽ cúi đầu, tuy rằng tỏ ra hơi cung kính, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra vẻ mất kiên nhãn rồi nói: "Tôi là Vũ Nhược Uyên, xin chào ngài Liễu, để tôi giới thiệu một chút, đây là lga Tsuki con gái của Iga Chiho, còn vị tiền bối này tên là Liêu Thành Phùng xuất thân từ Ngô Uyển Tông của Việt Nam chúng tôi, là cường giả “Truyền kỳ Trung kỳ""
Người đàn ông trung niên sang trọng và lịch lãm này chính là Liễu Thành Phùng của Ngô Uyển Tông.
Vài ngày trước sau khi gã ta nhận được tin tức “Kiếm Thánh” Nhật Bản hẹn so tài với Trần Gia Bảo vừa cảm thấy kinh ngạc lại xen lẫn đôi chút hả hê trên nỗi đau của người khác.