Trong nháy mắt, quyền kình lớn mạnh bộc phát ra, Terai Chika và Liễu Ngạn Khánh đứng ở xa trực tiếp chịu ảnh hưởng của quyền kình, chỉ cảm thấy một lực đạo khổng lồ vọt tới, khiến cho bọn họ không tự chủ được mà nhanh chóng lùi về sau mấy bước, suýt chút nữa đã ngã trên mặt đất.
Còn Takasugi Narumi tương đối mà nói phải tốt hơn nhiều, nhưng mà cũng lui về phía sau hai bước, trong lòng âm †hầm kinh hãi,Thiên Mệnh Âm Dương Sư đại nhân không hổ là cường giả của "truyền kỳ hậu kỳ", uy lực của một quyền này, lại kinh khủng đến như vậy! Trần Gia Bảo trực tiếp gặp phải công kích của, áp lực phải Thiên Mệnh Âm Dương Sư nhận cũng lớn nhất, ngay lập tức bị quyền kình cường lớn mạnh áp bách khiến ngực khó chịu, thậm chí ngay cả khí huyết trong cơ thể cũng vì đó mà trì trệ, không cần nói cũng biết, nếu quả thật để một quyền này đánh vào người, hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng!
Nếu là trước kia, đối mặt cú đấm dùng hết toàn lực của thiên mệnh Âm Dương sư, Trần Gia Bảo dường như không có chút sức lực nào để đánh trả, nhưng mà từ sau khi đột phá đến cảnh giới "truyền kỳ sơ kỳ, chân nguyên của Trần Gia Bảo chân nguyên đã tăng thêm mấy lần, thi triển uy lực của võ, cũng tăng lên bấy nhiêu lần!
Lúc này, hai chân Trần Gia Bảo lui về phía sau, hai tay vòng. quanh trước ngực thành hình tròn, sinh ra một lực hút lớn mạnh, hoá giải mất một phần quyền kình, hấp thu một phần quyền kình, mà trong quá trình lui về phía sau ba bước, sau khi loại bỏ toàn bộ nội kình còn lại, Trần Gia Bảo đột nhiên thay đổi chiêu thức, tay phải đã vững vững vàng vàng bắt lấy. cổ tay của I
Trong mắt Thiên Mệnh Âm Dương Sư Lóe lên một tia kinh ngạc.
Lòng tin của Trần Gia Bảo thì tăng nhiều, quả nhiên như anh dự đoán trước đó, sau khi đột phá tới cảnh giới "truyền kỳ" cảnh giới, ngay cả uy lực của "Vô Cực Quyền" cũng tăng cường theo rất nhiều, mặc dù hoá giải mất nội kình
của Thiên Mệnh Âm Dương Sưvẫn phải hao tốn một ít thời gian, nhưng ít ra, đã có thể hóa giải, hoàn toàn không giống như trước đó, không có chút sức lực đánh trả.
Mọi người xung quanh sắc mặt thay đổi, ngay cả một cú đấm dùng hết toàn lực của Thiên Mệnh Âm Dương Sư cũng có thể ngăn lại, thực lực của Trần Gia Bảo vậy mà lại tăng vọt nhiều như thế sao?
Trong lòng Takasugi Narumi cảm thấy Thiên Mệnh Âm Dương Sư sẽ chết dưới kiếm của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ, cũng càng bi quan hơn.
Trong sân đấu, Thiên Mệnh Âm Dương Sư khẽ nhíu mày, khoé miệng lập tức cười lạnh, mặc cho Trần Gia Bảo nằm lấy cổ tay mình, cũng không nóng vội muốn tránh thoát, nói: "Có thể đỡ một cú đấm dùng hết toàn lực của tôi, biểu hiện của cậu quả thật không tâm thường, nhưng chỉ dựa vào thực lực nhỏ bé như vậy, còn chưa đủ trở thành đối thủ của tôi, bởi vì thủ đoạn của Thiên Mệnh Âm Dương Sư tôi, không chỉ có riêng mỗi một cú đấm này thôi đâu!"
Ông ta vừa mới nói xong, hét lớn một tiếng, một nội kình mạnh mẽ bộc phát từ nắm đấm của bàn tay bị Trân Gia Bảo nằm lấy.
Trần Gia Bảo bị chấn động, khí huyết bên trong cơ thể cuồn cuộn, như như bị giật điện mà buông tay, lại lui về phía sau. ba bước lần nữa, để hóa giải nội kình khổng lồ do Thiên Mệnh Âm Dương Sư Truyền nhân cơ hội này, lại đột nhiên giãm lên mặt đất, siết chặt nắm đấm truy kích Trần Gia Bảo, dưới khí thế áp bách mạnh mẽ, mặt đất dưới chân Trần Gia Bảo xuất hiện một khe hở thật dài!
Trần Gia Bảo dù ở thế hạ phong, nhưng lúc lui về phía sau, cũng đã chuẩn bị xong để ứng phó.
Chỉ thấy mắt anh loá lên, tay nắm chặt kiếm quyết nhắm về phía, bỗng nhiên, luồng khí cuồng bạo bao phủ đỉnh núi, một luồng kiếm mang màu đỏ b ắn ra từ đầu ngón tay của Trần Gia Bảo, nhanh như chớp, bắn về phía Thiên Mệnh Âm Dương Sư.
Chính là "Trảm Nhân Kiếm"!
Từ sau khi Trần Gia Bảo đột phá, uy lực của Trảm Nhân Kiếm đã được nâng lên rất nhiều, bất kể là uy lực hay tố: nó đều mạnh hơn gấp mấy lần so với lúc trước, kiếm ý bén nhọn, đập vào người, khiến lòng ông ta dâng lên một cảm giác uy hiếp.