Ngay lập tức sắc mặt của ba người Vũ Nhược Uyên lập tức thay đổi lớn, cho dù bị trúng độc nhưng sức uy hiếp của Kazama Hisito vẫn không giảm, sao anh ta lại khó chơi như: vậy chứ?
Đột nhiên, Kazama Hisito khế quát một tiếng, bỗng nhiên xuất ra hành động, thân hình của anh ta thoắt đảo một cái, trong chớp mắt lập tức bay tới trước mặt Koga Yiren, phảng phất như tử thần xuống thế, thân hình cao lớn che kín ánh nắng, bóng ma lập tức bao phủ cả người Kazama Hisito, dao quân dụng hơi động lập tức bổ tới từ trên xuống người Koga Yiren.
Rõ ràng là hạ tay giết cho bằng được người mà!
Koga Yiren bị dọa cho trắng xanh mặt mày, bên trong đôi mắt hoàn toàn là sự sợ hãi, dưới thế áp bức của Kazama Hisito lại quên mất phải trốn tránh, mà trên thực tế với thực. lực của cô ta dù muốn tránh cũng tránh không thoát!
lga Tsuki giật mình, vội vàng chạy tới cứu nguy.
Vẻ mặt Vũ Nhược Uyên cũng thay đổi lớn theo, nhìn thấy đao quân dụng trong tay Kazama Hisito sắp bổ vào trên trán của Koga Yiren, cô ta vội vàng kêu lên: "Dừng tay lại!" Kazama Hisito không hổ danh là cường giả Tông sư hậu kỳ, nói dừng là dừng ngay, đao quân dụng cách trán Koga Yiren chỉ vỏn vẹn vài centimet, vững vàng dừng lại ở giữa không trung.
Koga Yiren tạm thời là người trở về từ cõi chết, bị dọa tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, trong lòng nổi lên ý nghĩ sợ hãi nông đậm.
lga Tsuki nhẹ nhàng thở ra, lo lắng tới cảnh tượng mình cũng xém rơi vào trong tay của Kazama Hisito, nên thuận thế đứng yên tại chỗ
Mặc dù Kazama Hisito đã thu đao lại nhưng cũng không chắc chắn là anh ta sẽ bỏ qua Koga Yiren, tay trái anh ta nhanh như điện giật, trong nháy mắt đã bóp lấy cổ Koga "Yiren, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tùy ý, nói với Vũ Nhược Uyên: "Xem ra cô cũng hiểu rồi đấy, rất tốt, mau đưa thuốc giải ra đây."
Trong mắt Vũ Nhược Uyên tràn đầy thù hận, cho dù không cam tâm nhưng nhìn thấy Koga Yiren hít thở khó khăn mà đỏ bừng khuôn mặt nhỏ nhắn thì cô ta giậm chân một cái, vẫn đành móc ra một viên thuốc màu đỏ trong túi ra vứt qua cho Kazama Hisito.
Kazama Hisito lập tức đưa tay đón lấy, cũng không ăn ngay. lập tức.
Vũ Nhược Uyên trầm giọng nói: "Thuốc giải cũng đưa cho. anh rồi, bây giờ anh có thể thả cô ấy hay không?"
"Thả cô ta sao?" Kazama Hisito cười ha ha, nói: "Cô cho rằng tôi là con nít ba tuổi sao, nếu không may thuốc giải này là giả thì làm sao bây giờ? Bây giờ một của một trong ba người các người vẫn còn ở trong tay tôi, nếu như thuốc giải là giả thì tôi sẽ giế t chết toàn bộ ba người các cô. Nếu như thuốc giải là thật, sẽ thả một trong ba người các cô đi, còn hai người kia phải chết, bây giờ, các người ai sống ai chết là tùy quyết định của các người đấy, quyết định nhanh lên”
Lời này vừa nói ra khiến cho sắc mặt của ba người họ trắng xanh một mảnh!
"Thuốc giải này tôi sẽ ăn, nhưng nếu như trên người của tôi có chút xíu phản ứng nào đó khác thường thì tôi sẽ cắt đứt cổ của cô ta" Kazama Hisito há miệng nuốt viên thuốc giải màu đỏ vào, cổ tay thì vẫn bóp chặt cổ của Koga Yiren, cười nói:
"Hương vị cũng không tệ lắm, chỉ là so sánh với những thứ khác thì tôi lại say mê cảm giác giết người nhiều hơn”