Nhìn được không chạm được!
“Tôi sơ ý rồi, thực lực của hai người ngoài dự đoán của tôi, còn võ thuật mà các người phát huy, có thể hoàn toàn áp chế thức thần của tôi, càng là khiến tôi kinh ngạc, đến nỗi các người có thể làm tôi bị thương” Trong mắt của Thiên Mệnh Âm Dương Sư toàn là sát ý, tiếp tục nói: “Nhưng mà, biểu hiện khiến người kinh ngạc bất ngờ của các người, sẽ kết thúc ngay thôi, bởi vì ông trời đã định sẵn, các người sẽ chết ở đây”
Trân Gia Bảo đưa kiếm chỉ ra, ngưng tụ ra Trảm Nhân Kiếm chĩa thẳng Thiên Mệnh Âm Dương Sư, nói: “Ai sẽ chết ở đây, lại là ai sẽ trở thành chủ nhân của Ngọc tỷ Truyền Quốc, kiếm của tôi sẽ cho các người đáp án” Đạm Đài Thái Vũ cũng đưa kiếm chỉ sang Thiên Mệnh Âm Dương Sư, kiếm quang trên thân kiếm bắn tứ tung.
Trảm Nhân Kiếm màu đỏ và quang mang ngũ sắc của kiếm Thu Thuỷ ánh sáng hoà lẫn với nhau, chói loá sặc SỐ.
“Nhiệt huyết thanh xuân của các người, đúng là khiến tôi ngưỡng mộ, đáng tiếc, các người lập tức thì sẽ chết dưới thuật Âm Dương của tôi” Thiên Mệnh Âm Dương Sư nói xong, lật cổ tay, từ trong tay bào rộng lớn, lấy ra hai tấm người giấy nho nhỏ.
Một luồng khí quỷ quái, tràn lan trong Đông Chiếu Thần Cung.
Tuy không biết hai người giấy có tác dụng gì, nhưng không cần nghĩ cũng biết, nếu đã bị Thiên Mệnh Âm Dương Sư tự tay lấy ra, với lại nói kết thúc tính mạng của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ, hai người giấy nho nhỏ này chắc chắn không tầm thường.
Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ nhìn nhau, đều nhìn thấy sự kiêng nể trong mắt của đối phương.
“Trong hệ thống thuật Âm Dương ở Nhật Bản, thức thần chiếm địa vị vô cùng quan trọng, thậm chí có thể nói, thủ đoạn của âm dương sư quỷ quái khó đoán như vậy, có thể giết người trong vô hình, có sáu phần nguyên nhân chính là vì âm dương sư có thể khống chế thức thần. Nhưng mà, đây cũng không có nghĩa âm dương sư không có thức thần rồi, thì không thể nào phát huy thuật Âm Dương lợi hại, người giấy trong tay tôi, bèn là mô giới phát huy Đoạn Hồn thuật” Thiên Mệnh Âm Dương Sư nói nhàn nhạt.
Ông ta còn có những thức thần khác có thể khống chế, nhưng bây giờ ông ta không dám mạo hiểm, nếu như lại bị Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ phá mất thêm một thức thần nữa, sức cắn ngược đó đủ để ông ta mất đi một nửa sinh mạng, vì thế cách của bây giờ, phát huy Đoạn Hồn thuật là lựa chọn tốt nhất.
Đoạn Hồn thuật?
Chỉ nghe tên này, thì Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ có một dự cảm không tốt lành.
Thiên Mệnh Âm Dương Sư tiếp tục nói: “Người có ba hồn bảy phách, dựa theo hệ thống đạo gia Việt Nam của các người, ba hồn phân biệt gọi là Thai Quang, Sảng Linh, U Tinh, thông tục mà nói, ba hồn chính là thần trí của con người, ảnh hưởng và khống chế từng loại hành vi của cơ thể, nếu như ba hồn mất rồi, thế thì người cũng chết rồi” “Không ngờ rằng ông cũng khá quen thuộc đối với lý luận đạo gia Việt Nam chúng ta” Trong lòng của Trần Gia Bảo càng thêm kiêng nể.
“Đấy là tất nhiên, vì dù sao thuật Âm Dương Nhật Bản chính là học từ Việt Nam, tôi đối với huyền diệu rộng lớn của lý luận đạo gia Việt Nam, là khâm phục từ trong đáy lòng, đáng tiếc đạo gia quá bảo thủ, rất nhiều thứ thà mất truyền cũng không truyền bừa, dẫn đến Nhật Bản chúng tôi không thể tiếp xúc tới kiến thức hệ thống thực sự thâm thuý của đạo gia, chỉ có thể học được một ít mà thôi.