Dựa vào sự hiểu biết của Liễu Thành Phùng về "Thần Châu Thất Biến Vũ Thiên Kinh", hiện giờ vết thương của Đạm Đài Thái Vũ đã khỏi hẳn, hoàn toàn sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng nữa, chưa kể đến bên cạnh cô ta còn có một thiên tài nghịch thiên như Trần Gia Bảo.
Liêu Thành Phùng bình tĩnh trở lại, nhưng sau đó trong lòng lại cảm thấy oán hận không thôi, sở dĩ gã ta kêu Đạm Đài Thái Vũ mang theo "Phật Cốt Xá Lợi" đến Nhật Bản, mục đích chính là để trốn tránh trận chiến tranh giành “Phật Cốt Xá Lợi” sắp tới giữa Trần Gia Bảo và Lưu Ly.
Mà Đạm Đài Thái Vũ quả thật cũng đã đến Nhật Bản như gã †a mong muốn, nhưng nào ngờ tới thế mà Trần Gia Bảo cũng tình cờ tới đây, sau đó cả hai vừa khéo chung tay hợp tác. Liễu Thành Phùng lắc đầu, trong lòng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, đúng là người tính không bằng trời tính.
Chớp mắt lại thêm mấy ngày nữa trôi qua, cũng là ngày mà Trần Gia Bảo và "Kiếm Thánh" Takezo Mari có một trận chiến quyết định.
Thời gian cụ thể của trận chiến quyết định giữa hai người này là vào lúc nửa đêm, mặc dù bây giờ vẫn còn là ban ngày. nhưng đã có rất nhiều người, bao gồm một số người có liên quan đến trận so tài này như Vũ Nhược Uyên hay Liễu Thành Phùng cùng với người của phái lga và phái Koga,...Còn có các quan chức cấp cao từ mọi tầng lớp xã hội trong quân đội chính trị và thương mại của Nhật Bản, cũng như rất nhiều người học võ từ Việt Nam xa xôi chạy tới đã bắt đầu tiến về phía núi Phú Sĩ.
Nửa tháng trước chính quyền địa phương núi Phú Sĩ đã cử hàng trăm binh lính canh gác các ngã ba đường lớn ở nơi đây, những người dân thường địa phương và nhiều du khách quốc tế ở Nhật Bản còn chưa kịp lại gần núi Phú Sĩ tất cả đều bị chặn lại
Còn về phần những khách quý của Việt Nam và Nhật Bản tới xem trận chiến kia, bọn họ đương nhiên không bị ngăn cản, lần lượt xuất phát lên đỉnh núi, chuẩn bị theo dõi trận quyết đấu hàng đầu khiến toàn thế giới phải rung động.
Tất cả mọi người đều đổ dồn sự chú ý vào nơi đây!
Mà Trần Gia Bảo một trong những nhân vật chính của trận chiến này đang ngồi xếp bằng giữa động Ngũ Sắc, thu thập khí vận luyện đan trong mấy ngày liên tiếp, tính cả viên đan
dược đầu tiên thì anh đã luyện chế thành công hai viên rồi, mà hiệu quả của mỗi một viên đan dược đều vô cùng bá đạo, ẩn chứa linh khí vô cùng mạnh mẽ.
Mà lúc này viên đan dược thứ ba trong Ngọc Hư Kim Đỉnh đã sắp được luyện chế thành công.
Chẳng qua cho dù Ngọc Hư Kim Đỉnh là pháp khí của Đạo gia cũng không thể chịu nổi thời gian bị nung đốt liên tục và lâu như vậy, chưa kể tới khí vận mà “Ngọc tỷ Truyền quốc” tỏa ra càng bá đạo ngông cuồng.
Chỉ thấy trên thân của Ngọc Hư Kim Đỉnh cổ xưa xuất những vết rạn nứt mờ nhạt. Nếu như không phải là do Trần Gia Bảo tạm thời tách một phần của chân khí ra để bảo vệ cho chiếc đỉnh thì nó đã phát nổ từ lâu.
Nhưng cũng chính vì vậy mà các vết nứt trên thân đỉnh cứ ngày càng lan rộng.
Ngọc Hư Kim Đỉnh sẽ nứt vỡ bất cứ lúc nào.
Trong lòng Trần Gia Bảo cùng với Đạm Đài Thái Vũ đều vô cùng lo lắng.
Chỉ có một chuyện may mắn duy nhất chính là “Ngọc tỷ Truyền quốc đã bắt đầu cảm thấy có chút mệt mỏi sau một thời gian dài đùa nghịch lâu như vậy, cho nên tốc độ lơ lửng trên không trung ngày càng chậm lại, khí vận tỏa ra đã trở nên yếu hơn rất nhiều.
Đạm Đài Thái Vũ thấy vậy ngay lập tức đã biết đây là thời cơ tốt nhất, vì vậy điều khiển Phật lực màu vàng cùng đủ loại đồ ăn vặt, đẩy nhanh tốc độ trêu chọc "Ngọc tỷ Truyền quốc” giữa không trung.
Một lúc sau, "Ngọc tỷ Truyền quốc" đã hết hứng thú chơi đùa cho nên khí vận mà nó tỏa ra dần biến mất rồi chậm rãi rơi xuống từ không trung.