Đạm Đài Thái Vũ lập tức rèn sắt khi còn nóng, điều khiển Phật lực màu vàng chậm rãi tiếp cận "Ngọc tỷ Truyền quốc". Nhưng đột nhiên "Ngọc tỷ Truyền quốc" bỗng trở nên cảnh giác, phát ra một luồng khí tức cường đại, dường như cảnh cáo Phật lực màu vàng nếu còn tiến thêm một bước nữa thì sẽ lập tức đánh cho tan tành.
Đạm Đài Thái Vũ giật mình, nhanh chóng điều khiển Phật lực dừng lại, không còn tới gần nó nữa.
Từ từ, khí tức cuồng bạo của "Ngọc tỷ Truyền quốc" cũng dần trở nên yên tĩnh lại.
Đạm Đài Thái Vũ thấy vậy cẩn thận hơn một chút, sau đó chờ đợi một lúc rồi lại, cố gắng điều khiển Phật lực tiếp tục. đến gần "Ngọc tỷ Truyền quốc" một lần nữa.
Lúc này đây, phật lực màu vàng chứa đựng khí ôn hòa phát huy tác dụng, "Ngọc tỷ Truyền quốc" tựa hồ hiểu được luồng phật lực này vô hại đối với mình, bởi vậy cũng không có làm ra phản ứng quá khích gì.
Đạm Đài Thái Vũ thở phào nhẹ nhõm, trong lòng khẽ động, phật lực màu vàng cuối cùng cũng tiếp cận được "Ngọc tỷ Truyền quốc" và chạm vào trên người nó.
Trong nháy mắt "Ngọc tỷ Truyền quốc" đột nhiên lùi về phía sau, tựa hồ tràn ngập đề phòng, cùng lúc đó sự chú ý của "Ngọc tỷ Truyền quốc" cũng đổ dồn lên trên phật lực màu vàng, vốn dĩ khí vận không ngừng tuôn vào trong cơ thể Trần Gia Bảo bỗng chốc trở nên suy yếu không ít.
Trần Gia Bảo vui mừng khôn xiết, chỉ cảm thấy cảm giác. đau đớn ở kinh mạch khắp người đều giảm đi rất nhiều. Anh cùng Đạm Đài Thái Vũ đưa mắt nhìn nhau một cái, cả hai đều thấy được niềm vui trong mắt của đối phương, quá tốt rồi!
Lòng tự tin của Đạm Đài Thái Vũ cũng vì thế tăng lên rất nhiều, điều khiển phật lực màu vàng tiếp cận "Ngọc tỷ Truyền quốc", dưới sự hỗ trợ của cô ta, khí tức ôn hòa từ bi trên phật lực màu vàng lại mạnh hơn mấy phần.
Lần này "Ngọc tỷ Truyền quốc" di chuyển từ trên xuống dưới một chút, tựa hồ đang suy nghĩ, sau đó nó không những không hề lùi về phía sau mà ngược lại còn chủ động bay về phía Phật lực màu vàng, mặc cho phật lực kia chạm vào. người mình.
Trong thoáng chốc áp lực trên người Trần Gia Bảo lại giảm bớt một phần.
Đạm Đài Thái Vũ vui vẻ không thôi, trong lòng dần hiểu rõ, uy rằng "Ngọc tỷ Truyền quốc" đã mở ra thần trí, nhưng tính Theo tuổi tác mà nói, nhiều lắm chỉ giống như một đứa trẻ hai tuổi của loài người, vẫn mang tính cách nghịch ngợm của trẻ nhỏ.
Sau khi nắm rõ được điểm này, Đạm Đài Thái Vũ càng thêm tự tin hơn, thử dùng phật lực màu vàng cùng "Ngọc tỷ Truyền quốc" kết giao bạn bè, tựa như đang chơi đùa cùng với một đứa trẻ vậy.
Dưới sự điều khiền đầy kiên nhãn của cô ta không bao lâu
sau, "Ngọc tỷ Truyền quốc" cùng Phật lực màu vàng trở nên quen thuộc, bay nhảy chơi đùa cực kỳ vui vẻ trên không trung.
Cùng lúc đó áp lực mà "Ngọc tỷ Truyền quốc" tăng thêm trên người Trần Gia Bảo lại ít đi vài phần, tuy nhiên cho dù là như thế, anh cũng chỉ là giảm bớt đau đớn trong cơ thể mà thôi, khí vận trước mắt vẫn có thể khiến anh nổ tung trong vòng một tiếng đồng hồ nữa.
Trần Gia Bảo thở phào nhẹ nhõm, mặc dù vẫn còn chưa thoát khỏi nguy hiểm, nhưng ít nhất thì tình huống đã được chuyển biến tốt đẹp.
"Hiện tại còn không thể xảy ra một chút sơ suất nào cả, phải nghĩ ra cách nhanh chóng xoa dịu lửa giận của “Ngọc tỷ Truyền quốc" đối với anh, nếu không chỉ sợ càng kéo dài thời gian sẽ xuất hiện thay đổi."
Vẻ mặt Đạm Đài Thái Vũ trở nên nặng nề, tính cách của trẻ nhỏ mưa nắng thất thường, tâm trạng thay đổi liên tục, "Ngọc tỷ Truyền quốc" cũng không ngoại lệ, tuy rằng bây giờ. nó đang chơi đùa vui vẻ cùng với Phật lực màu vàng, nhưng ai có thể chắc chắn rằng "Ngọc tỷ Truyền quốc" sẽ không. đột nhiên thay đổi, lập tức khiến Trần Gia Bảo nổ tung mà chết chứ?
Đạm Đài Thái Vũ không muốn thử, càng không dám đánh cuộc, bởi vì cô ta thua không nổi!