Thậm chí còn có người muốn báo cảnh sát để được giúp đỡ, nhưng vừa lấy ra điện thoại di động thì mới phát hiện ra, tín hiệu ở đây đã được hoàn toàn đã mất sóng, không thể thực. hiện được một cuộc gọi điện thoại.
Không có đường lên trời, dưới đất lại càng không!
"Chuyện này rốt cuộc là chuyện gì?" Trường Dã Khoan Nhẫn, người đã khiêu khích Trần Gia Bảo trên tàu du lịch trước đó, nôn nóng đi đi lại lại trong khoang cabin, vừa lo lắng vừa sợ hãi, nói: "Chúng ta sẽ không xui xẻo như vậy chứ, sao hiện lặp phải hải tặ Căn phòng diện tích không lớn, ngoài anh ta ra có một số đàn ông và phụ nữ.
Một trong số những người đàn ông có tên là Shihua Kawashima lắc đầu như trống bỏi, nói: "An ninh ở phía đông Việt Nam rất tốt, làm sao có thể có một cướp biển được chứ? Tôi thấy động thái của bọn họ, hẳn là đặc vụ của chính phủ hoặc người của quân đội đang thực hiện một số loại nhiệm vụ bí mật đi nên việc tạm thời tiếp quản bến tàu, chúng ta chắc sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu”
“Thực hiện nhiệm vụ? Hy vọng là như vậy thật." Trường Dã Khoan Nhẫn cũng cảm thấy cách giải thích này có vẻ hợp lý nhất, đá một cú vào cửa, nói: "Mẹ kiếp, vất vả lắm mới ra ngoài đi du lịch một lần, thế mà lại gặp phải loại chuyện này, thật là xui xẻo quá mà.
Uầy, tôi đột nhiên nhớ lại, thuyền trưởng của con tàu này có Hữu Hạ Chân Nam, còn có một cặp nam nữ từ Việt Nam mới rời đi, hình như đến giờ vẫn chưa trở về."
"Đúng vậy, tên cậu ta là gì, Trần..... Trân Gia Bảo, đúng vậy, trước khi tôi đi, có nghe được cậu ta nói chuyện với Hữu Hạ Chân Nam, nhưng mà Trần Gia Bảo, bọn họ hôm nay hình như đã đi Thọ Nam Phong, đúng là không có trở về."
"Thọ Nam Phong?" Trường Dã Khoan Nhẫn kinh ngạc nói: "Người phụ nữ xinh đẹp không nói gì ở bến tàu vừa nấy, không phải là đã hạ lệnh nói, muốn bắt đầu lục soát người nào gần Thọ Nam Phong sao, chẳng lẽ, người bọn họ tìm chính là Trần Gia Bảo?"
Shihua Kawashima suy đoán: "Hình như... Hắn là..... Có khả năng này"
"Nhất định là cậu ta, nam nữ từ Việt Nam đến, thân thủ bất ngờ tốt như vậy, hơn nữa còn đi Thọ Nam Phong, trùng hợp tối nay có đại đội thực thực hư hư người với ngựa chạy tới lục soát Thọ Nam Phong, nhiều trùng hợp như vậy kết hợp với nhau, vậy không phải trùng hợp ngẫu nhiên, mà là sự thật!
Nếu chúng ta nói tin tức này cho đám người bên ngoài, có lẽ chúng ta có thể đổi lấy được việc bình an rời đi, được rồi, tôi sẽ đi!"
Ánh mắt Trường Dã Khoan Nhẫn sáng lên, đạp cửa đi ra ngoài, muốn báo cáo tin tức của Trần Gia Bảo cho Terai Chika.
Bên cạnh bến tàu, trên một chiếc du thuyền sang trọng, Terai Chika đứng ở phía trước của boong tàu, bên cạnh bàn đặt một bộ đàm báo cáo nhiệm vụ, đang lặng lẽ chờ đợi tin tốt
Cô ta đặc biệt thay một bộ đồ màu đen, cột tóc đuôi ngựa, bên hông gài một khẩu súng lục màu bạc, có dáng vẻ oai hùng hiên ngang, cũng có vài phần hình ảnh của các đặc vụ nữ.
Mà đẳng sau cô, có gã đàn ông cao to súng vác vai, đạn lên nòng, chịu trách nhiệm bảo vệ Terai Chika an toàn, bên trong cabin còn có một nhân vật cấp cao quan trọng, đó là Takasugi Narumi.
Mặc dù Takasugi Narumi đã đi trước một bước rời khỏi phủ đệ của Terai Chika, nhưng chờ Terai Chika đến đảo Hải Ninh, trước tiên liên lạc với Takasugi Narumi, để cho ông ta đích thân đến du thuyền gặp mình.