Trong dịp Tết Nguyên Tiêu ở quốc gia Ngụy, khu phố Vân Sơn phường tràn ngập không khí lễ hội.
Tuy nhiên, về phía đông của phường, một khu viện nhỏ cỡ trung đang dần hoàn thành xây dựng, gây ra sự chấn động cho toàn bộ khu vực. Có nhiều người quan tâm đến khu vực này có nhiều người nhờ vào quan hệ của bản thân, để có thể có một trong số sáu trăm danh sách cấp cho những người ở nơi đó.
Thực tế, năm ngoái thì việc này.
Danh sách này có thể đến lượt Thẩm Bình, nhưng khi đó số lượng cao cấp tu sĩ ở khu phố không nhiều. Tuy nhiên, trong năm nay, sáu tháng cuối cùng, liên tục có năm đoàn từ phương hướng Chủ tông chở đến các tu sĩ, dẫn đến sự tăng vọt đáng kể về số lượng cao cấp tu sĩ. Mặc dù họ phần lớn đều là Luyện Khí bảy tầng hoặc tám tầng, nhưng họ vẫn đi đến các tiểu viện tầm trung ở khu phố, bao gồm 200 tòa tiểu viện.
"Bây giờ có muốn hay không có thể đi nhờ Trần Chưởng Quỹ sử dụng mối quan hệ để có được danh sách này không ta?" Thẩm Bình suy nghĩ rầu rĩ.
Cuối cùng, cậu ta quyết định từ bỏ ý định này.
Cậu và Trần Chưởng Quỹ nếu như mà nói thì cũng không có mối quan hệ sâu sắc, cậu không đánh giá cao giá trị của bản thân mình. Bên cạnh đó, lần trước Trần Chưởng Quỹ đã cung cấp cho cậu một cơ hội.
“Tập trung vào chế tạo phù!”
“Ta tin rằng nếu chế tạo Thượng Phẩm phù chú thành công, ta sẽ an toàn hơn hiện tại rất nhiều!”
Cậu tập trung vào chế tạo phù một cách chuyên tâm.
Trong tháng trước, tài liệu Trung Phẩm để chế tạo phù đã tiêu tốn gần như không còn gì. Mặc dù vậy, cậu ta vẫn kiên nhẫn chịu đựng và không phản ứng gì. Hiện tại, cậu đã tích lũy được gần 10.000 kinh nghiệm trong lĩnh vực phù đạo và có thể chế tạo được Kim Quang Phù và Hộ Linh Phù một cách dễ dàng.
Thùng thùng
"Thẩm đạo hữu, là ta đây!"
Vu Yến giọng nói vang lên.
Cửa được mở ra.
Gió lạnh thổi vào.
Tuyết bay lượn lờ.
"Đi vào phòng nhanh đi."
Thẩm Bình nói hối hả.
Vu Yến khi bước vào phòng thì thấy trước tiên là Vương Vân và Bạch Ngọc Dĩnh .
Hai người này thường chỉ tập trung vào việc tu luyện khi không có việc gì để làm. Mặc dù phòng nhỏ hẹp, nhưng ngồi lại để họ nạp năng lượng là không vấn đề gì.
"Chào mừng Vu tiền bối đến thăm!"
Hai nữ tỏ ra lịch sự và cúi đầu chào.
Vu Yến trực tiếp đề cập đến vấn đề, "Thẩm đạo hữu, ta đang có một vị trí trong danh sách, cậu có muốn cùng thuê với ta không?"
Thẩm Bình bất ngờ, nhưng vui vẻ trả lời, "Vu đạo hữu, ta không biết ngươi nói có phải là danh sách ở Trung Tiểu Viện hay không?."
Cậu ta đang bị vấn đề này khiến bản thân buồn phiền.
Vu Yến cười và nói, "Thực ra, ta khó chấp nhận việc trả trước 15 khối Linh Thạch Trung Phẩm để thuê phòng. Phòng thì có thể ở riêng, phòng của ta ở tầng dưới, còn phòng của cậu và vợ ở tầng trên. Không có nhiều không gian riêng tư, nhưng ít nhất là an toàn."
Thẩm Bình cúi đầu và nói, "Cảm ơn Vu đạo hữu đã giúp đỡ. Nhưng chúng ta sẽ giải quyết vấn đề thuê nhà bằng cách chia 6 4, đạo hữu thấy thế nào? ."
Vu Yến lại cười và trả lời, "Được rồi."
Mỗi năm nàng phải chi trả sáu khối Trung Phẩm Linh Thạch bản thân có thể chịu đựng được, hai người Vương Vân và Bạch Ngọc Dĩnh khi nghe 2 người nói như vậy, trên khuôn mặt họ cũng toát lên sự hưng phấn khó che giấu.
Tuy nhiên, chuyển đến khu phố thì không cần lo lắng về việc an toàn, chỉ cần Kim Dương Tông không gặp vấn đề là được.
Với việc chồng có thể kiếm tiền, không còn gì phải lo lắng.
Các nàng có thể ở đó mấy chục năm thì cũng không có gì phải lo lắng.
“Ba tháng sau, khu phố chính thức sẽ bán tiểu viện chúng ta thông qua chấp sự để đăng ký. Đừng quên đấy.”
Nói xong, Vu Yến rời đi.
Ngay khi cậu bước đi, Vương Vân không kiềm được niềm vui, “Thật tuyệt vời, chàng ơi!”
Thẩm Bình cảm thấy tâm tình tốt đẹp, trực tiếp đi vào phòng để yên tâm cầu phúc. Sau đó, cậu thấm mực lên bút viết lên trên lá bùa linh văn.
Kim Quang Phù là một loại phù chú có linh văn vượt qua một trăm hai mươi đường. Không thể dừng giữa quá trình này sẽ để lộ ra chút sơ hở , cậu cần phải chăm chú đầu tư vào phù đạo.
Loại tinh thần này tiêu hao rất nhanh và chỉ có thể chèo chống được bởi các tu sĩ có tu vi ở Luyện Khí trung kỳ .
Thẩm Bình đã chìm đắm vào phù đạo. Linh Bút của cậu phác hoạ linh văn giống như nước chảy mây trôi. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, hai chén trà uống xong thì thành phẩm đã thành công.
"Kim Quang Phù, Thượng Phẩm phù chú thành công!" - Thẩm Bình vui mừng kêu lên.
Song hỷ lâm môn(hai việc tốt cùng tới một lúc).
Thẩm Bình cảm thấy tâm trạng tốt, nghỉ ngơi một chút và lấy lại tinh thần. Sau đó, cậu ta nhanh chóng ra khỏi phòng và đưa người vợ của mình lên giường.
Giường rung lắc nhanh như cắt.