Mỗi khi đến phố thị, Thẩm Bình luôn đi chậm.
Trước đó, ở khu Hồng Liễu, dù ban ngày hay ban đêm, đường phố luôn vắng vẻ, không có bóng người nào, nhưng ở phố thị lại đông đúc và náo nhiệt, giống như hai thế giới khác nhau.
Hiện tại, cậu cũng dần trở thành một phần của sự phồn hoa đó.
"Người ta thì thường đi đến chỗ cao, nước cũng chảy xuống chỗ thấp."
"Cần phải luôn tỉnh táo và đúng thời điểm, không thể phạm phải sai lầm."
Hắn từng trải qua một trường hợp sai lầm và không muốn lặp lại lỗi lầm đó.
Trước khi đến cửa hàng Chân Bảo Lâu, một người tu sĩ trông có vẻ lén lút đang đi ngược chiều đi tới trước mặt Thẩm Bình, với một khuôn mặt tươi cười đầy cố ý giảm giọng nói, hỏi rằng "Đạo hữu ta nhìn vào khuôn mặt của cậu, có vẻ như là một người có tính cách rõ ràng và thẳng thắn, cậu có muốn trải nghiệm một trò vui đỉnh cao nhất không?."
Thẩm Bình mặt mày đầy dấu chấm hỏi.
Người tu sĩ này liếc nhìn xung quanh, sau đó nhanh chóng lấy ra một cái bao nhỏ có đựng thảo dược từ trong tay áo ra được thêu với sợi bạc. Chiếc bao này rất bình thường và không có bất kỳ mùi gì.
“Đạo hữu, trong cái túi nhung này có Hương Hoàn thiếp thân mang theo bên người nữ tử của Thiên Âm Các, nếu ngài thích loại nào trong Hương Hoàn, có thể mang theo loại này đến Thiên Âm Các.”
“Khi đó, ta cam đoan cho cậu được trải nghiệm một lần sung sướng tột đỉnh.”
“Mà không cần tốn một viên Linh Thạch của ngài.”
Sau khi nói xong, tu sĩ này chuẩn bị đưa cái túi gấm cho Thẩm Bình.
Thẩm Bình ngay lập tức trở nên cảnh giác và vội vàng lắc đầu, nói rằng "Xin lỗi, ta không có hứng thú với phụ nữ".
“Thì ra là đạo hữu hảo thích loại kia à!”
“Yên tâm, chúng ta Thiên Âm Các cũng có nam tu.”
Người tu sĩ đó cười khẽ và lấy ra một cái túi gấm khác.
Tuy nhiên, Thẩm Bình lại vẫy tay không nhận “Tại hạ còn có việc phải làm, xin đi trước!” và cúi đầu rời đi.
"Đạo hữu đừng đi mà, ta sẽ để cậu sử dụng miễn phí hai......thôi ba lần."
Đợi cho đến khi nhìn thấy Thẩm Bình đi xa.
Tu sĩ này khẽ nhếch môi và bắt đầu liếc mắt theo dõi mục tiêu tiếp theo.
“Thật đen đuổi!”
Thẩm Bình đi vào trong Trầm Bảo Lâu, trong lòng còn lẩm bẩm nói nhỏ một câu khó nghe.
Cái đồ gì đâu á!
Có ba lần mà nghĩ có thể đạt được thoả thuận dễ dàng vậy sao ?.
Cũng không phải là người đẹp nghiên thành đổ nước.
Cậu lấy từ trong túi ra viên ngọc bài mà Mộc Cấm đã đưa cho.
Chờ đợi trong một khoảng thời gian ngắn, có nhân viên chuyên nghiệp phụ trách đưa dẫn tới gần và tiếp đón, cung kính nói, “Xin mời đạo hữu, đi theo ta tới bên này.”
Đi theo người hướng dẫn đến khu vực sân sau của Chân Bảo Lâu.
Đi vào một căn phòng bên trái.
Nhân viên tiếp đón nhẹ nhàng bấm một cái nút ở trên tường.
Sau một vài hơi thở .
"Đạo hữu, đã đến phòng bán đấu giá rồi."
“Xin được hỏi ngài là Phù Sư, vẫn là Đan sư......”
Đang lúc Thẩm Bình cảm thấy có chút kỳ lạ, sau khi nghe thế liền vội vàng trả lời, “Phù Sư, Thượng Phẩm Phù Sư.”
Nhân viên tiếp đón nhanh chóng lấy ra một chiếc mặt nạ đồng và nói: " Đạo hữu, có thể đeo chiếc mặt nạ này lên mặt để tạm thời chặn tinh thần dò xét và khí tức. Hiệu quả của nó kéo dài trong hai ngày. Sau khi phiên đấu giá kết thúc, những người khác như Phù sư hoặc Đan sư cũng sẽ đeo nó. Đạo hữu có thể đeo nó và rời khỏi, và trả lại nó khi quay lại lần sau."
Thẩm Bình nghe xong đôi mắt không kìm được sáng lên.
Chân Bảo Lâu thật là quan tâm đến khách hàng nhỉ.
Với cái mặt nạ này, các tu sĩ tham gia đấu giá sẽ không cần phải lo lắng thông tin cá nhân của mình bị tiết lộ.
Nếu đổi lại bất kỳ tu sĩ nào đối diện với dịch vụ này, đều sẽ trong lòng tán thưởng cho Chân Bảo Lâu đến 99 điểm!
Cậu ta đeo mặt nạ đồng lên.
Cậu ta bước ra khỏi căn phòng, mọi thứ trong tầm mắt cậu ta bỗng trở nên rõ ràng.
Trần nhà hình bầu dục được chiếu sáng bởi đèn pha lê khổng lồ, khiến toàn bộ phòng đấu giá trông như ban ngày.
Đài cao nằm ở giữa.
Mỗi ghế đều được nhìn thấy rõ ràng từ phía dưới.
Đây là lần đầu tiên mà Thẩm Bình tham gia phiên đấu giá.
Cậu ấy cẩn thận chọn một chỗ ngồi ở góc phía sau.
Với thời gian trôi qua, các tu sĩ tiếp tục đến phòng đấu giá. Tuy nhiên, điều làm Thẩm Bình băn khoăn là trong số các tu sĩ này, một số đeo mặt nạ và một số không che giấu gì cả.
Vào khoảng giữa trưa (11h~13h), hầu hết các tu sĩ tham gia đấu giá đã có mặt tại địa điểm.
Thẩm Bình nhìn nhìn xung quanh.
Phía dưới chưa tới 100 người đeo mặt nạ màu khác nhau, trong khi có hơn 300 tu sĩ cao cấp không che giấu, những tu sĩ này có khí chất mạnh mẽ và tu luyện đã đến giai đoạn cuối, rõ ràng là đã đạt tới 9 tầng Luyện Khí!
Còn đối với các cường giả ở cấp độ Trúc Cơ.
Cậu ta không cảm nhận được rõ ràng sức ép khí tức mạnh mẽ của Trúc Cơ.
Có lẽ là bởi vì họ đang kìm nén sức mạnh hoặc đang đeo mặt nạ.
"Các vị đạo hữu."
"Ta, Chân Bảo Lâu, xin chính thức khai mạc phiên đấu giá."
"Như mọi khi, trước tiên, chúng ta sẽ bắt đầu với một số mặt hàng làm nóng trước đã."
"Ba viên Định Nhan Đan..."