Trong lúc ăn cơm.
Cậu đưa ánh mắt lên nhìn thê thiếp , trên mặt thì nở một nụ cười lớn, nói chậm rãi,” Vân nhi, Dĩnh Nhi, lần sau ta sẽ cùng các ngươi một chỗ ra ngoài.”
Vương Vân mặt tái xanh, “Chàng, ngươi, ngươi biết rồi à?”
Thẩm Bình nắm chặt cổ tay của vợ, “Là ta gần đây tu luyện nên sảy ra sơ sót, nếu là sớm biết một chút ta đã đi cùng với các ngươi, thì có lẽ sẽ không có chuyện này sảy ra.”
Quãng thời gian trước cũng là Vu Yến cùng với thê thiếp cùng đi ra ngoài.
Nhưng những ngày gần đây thì Vu Yến vẫn chưa có về.
Cậu cứ nghĩ là chuyển tới nơi này rồi thì không có vấn đề gì, nhưng vẫn có chuyện không may sảy ra.
Dù sao thì.
Thê thiếp đúng là không có tư cách ở những nơi như khu phố, nhất là Vương Vân, một người bình thường mà có thể ở khu phố sinh sống, khó tránh khỏi sẽ kích động một số thành phần tu sĩ ganh tị mà quấy phá cho đỡ tức.
“Chàng ơi, chúng ta không có chuyện gì đâu, chàng đừng có lo quá, về sau chúng ta sẽ cố gắng ít đi ra ngoài hơn, đợi đến khi Vu đạo hữu trở về thì chuyện như vậy sẽ không sảy ra nữa đâu, ngươi đừng có để ở trong lòng nha.”
Vương Vân nói vội vàng.
Bạch Ngọc Dĩnh cũng nói đỡ.
Hai người phụ nữ chỉ sợ Thẩm Bình nóng tính lên rồi phát sinh ra mâu thuẫn nữa, rồi chỉ vì chuyện nhỏ mà xé ra to làm lớn chuyện thì nguy
Cũng không dễ dàng gì mới chuyển đến được ở khu phố .
Các nàng rất trân trọng, yêu quý cuộc sống ở nơi này, một chút phiền phức cũng không muốn nó sảy ra .
Thẩm Bình lại lắc đầu, “Yên tâm, chàng chỉ là muốn bảo vệ các thiếp mà thôi . ”
Hai người thấy như vậy cũng không có tiếp tục khuyên, nhưng kế tiếp mỗi bữa ăn cơm các nàng đều ăn rất ít, hiển nhiên là tại cố gắng giảm bớt chất thải.
Sau bốn ngày.
Vu Yến đã từ Vân Sơn Đầm Lầy trở về rồi, cái gánh nặng trong lòng của thê thiếp đã phần nào nhẹ nhõm hơn xíu.
Mùi thơm đặc biệt của nước tắm lại một lần nữa lan tràn cả bên trong căn phòng.
Sau khi rắm xong rửa xoá đi những mệt mỏi .
Vu Yến đi lên lầu, cười tủm tỉm nói, “Thẩm đạo hữu, chuyến đi này ta thu hoạch cũng được lắm, may mắn mà có ngươi cho ta Hộ Linh Phù, đây là năm khối Trung Phẩm Linh Thạch, trước tiên trả lần lần, còn lại thì về sau sẽ trả tiếp nhé.”
Thẩm Bình đưa tay nhận Linh Thạch, đưa tay tư thế mời và nói, “Mời ngồi.”
Hai người ngồi xuống.
Sau một hồi trò chuyện về chuyến đi Vân Sơn Đầm Lầy lần này.
Thì Thẩm Bình liền có nói trước mấy ngày thê thiếp sảy ra chút chuyện, cung kính nói, “Lúc trước có đạo hữu bảo vệ, tại hạ xin cảm ơn!”
Vu Yến im lặng vài giây, sau đó thở dài yếu ớt, “Thẩm đạo hữu, chuyện như thế là rất khó tránh khỏi, trừ khi ngươi cho thê thiếp của mình nuốt Ích Cốc Đan, nhưng đây chỉ là trị phần ngọn không phải trị tận gốc.”
Thẩm Bình nghe liền hiểu ý của Vu Yến.
Căn bản của việc giải quyết kiểu kiểu như thế này, chỉ có thể tăng cao thực lực của bản thân mình lên để có địa vị, hoặc mua cho thê thiếp cao cấp Pháp Bào, chỉ dựa vào vài tấm Hộ Linh Phù là không dọa được những tu sĩ ở khu phố, mà cao cấp pháp bào giá cả quá đắt, không có thực lực địa vị nhất định thì căn bản mua không nổi, cho thê thiếp của ngươi đổi đồ cao cấp, miễn sao người đó không phải não úng nước, bình thường ai sẽ đi đắc tội.
Nói một hồi thì đổi câu chuyện.
Vu Yến xin đi về phòng của mình trước, trước khi đi nàng xích lại còn nói nhỏ là,” Thẩm đạo hữu, phòng trên và phòng dưới có chung một bản thiết kế kết nối với nhau, ngươi cùng thê thiếp của mình lúc song tu á, hơi chú ý nhỏ nhẹ một chút, ngươi có thể chịu nổi, nhưng ta chưa hẳn chịu nổi nha, thế nha!”
Thẩm Bình trên mặt lộ lúng túng, “Tất nhiên rồi, tất nhiên!”
Bản song tu bí thuật lúc trước cậu có thì nó cần động tác nhanh và liên tục nên có tiếng động lớn, nhưng bây giờ mới mua cái mới 《 Du Long Hí Châu 》 động tác song tu nhỏ hơn rất nhiều , sẽ không gây tiếng động đến tai Vu Yến.
Nhưng mà trong lòng cậu có chút khó hiểu, cho dù trên dưới có liên kết với nhau, nhưng chỉ cần dán một tấm Tĩnh Âm Phù liền có thể ngăn cách âm thanh mà, cho dù có hơn nữa thì cũng chỉ thấy là mấy tấm ván khỗ nó rung rung thôi.
“Chẳng lẻ Vu đạo hữu mỗi ngày cho tới lúc ta song tu điều tới gần tường mà nghe a!”
Lắc đầu.
Đè xuống những suy nghĩ lung tung.
Cậu quay người đi vào phòng , chìm đắm trong thời gian chế phù mà không để ý đến những chuyện khác.
Vu Yến khi về dù có thể tạm thời giải quyết được vấn đề liên quan đến thê thiếp khi đi ra ngoài, nhưng Vu đạo hữu không thể sống giống như cậu ta, chỉ ở trong nhà và không đi đâu cả.
Cậu ta không thể tăng sức mạnh của bản thân mình trong thời gian ngắn để doạ hoặc giải quyết các vấn đề liên quan đến những tu sĩ gây rối.
Nếu muốn thay đổi trình độ pháp bảo của mình, thì cần phải lập kế hoạch và đưa vào sử dụng ngay hôm nay.
“Ta hy vọng rằng các ngươi sẽ không sảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.”
Thẩm Bình đã từ lâu đem mấy cái tên tu sĩ đã khi dễ thê thiếp của mình, khắc khi ở tận đáy lòng và trên mặt bìa của quyển sách nhỏ.