• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Sơn Đầm Lầy do Kim Dương Tông khai thác nó nằm ở khu vực phía Tây của Nguỵ Quốc . Ở đây mỗi khi đến mùa đông thì sẽ rất lạnh và rét , thời tiết trong một tháng ở đây sẽ có mười mấy ngày là những ngày chỉ có tuyết rơi, tuy là khí hậu có chút khó khăn nhưng mà cũng không ngăn được sức nóng của phường thị.

Một khi tu sĩ đạt được cảnh giới Luyện Khí trung kỳ , thì nóng lạnh không xâm nhập được , còn tu sĩ cấp thấp tuy sử dụng linh lực trong cơ thể không có cách nào chống cự được với cái lạnh , nhưng có thể ra cửa hàng mua một tấm Khu Hàn phù để dán ở trên thân, nếu giàu hơn thì mua pháp bào, như thế thì không còn sợ lạnh .

Ngày hôm nay

Phía bên ngoài ngôi nhà là những bông hoa tuyết đang bay tứ tung.

Thẩm Bình đi ra ngoài lần nữa , bản thân thì mang theo đã chế tạo xong phù cấp trung phẩm mà đi, dọc theo con đường tắt để đi tới Phường thị Tú Xuân Các.

“Thẩm đạo hữu lại tới !”

Trần Chưởng Quỹ vừa cười vừa hỏi.

Khoảng thời gian hơn nữa năm, số lần Thẩm Bình đi tới cửa hàng cũng không nhiều , nhưng tu sĩ thì trí nhớ rất tốt , hơn nữa số lượng phù mà Thẩm đạo hữu chế tạo được càng ngày càng tăng lên, ngẫu nhiên cũng sẽ bán Hỏa Diễm Phù cùng Khinh Thân Phù, hiển nhiên đã là một vị chế tạo phù ổn định nhất giai trung phẩm Phù Sư.

Cùng một vị trung phẩm Phù Sư bảo trì mối quan hệ tốt đẹp, bản thân xem như chưởng quỹ là việc bắt buộc phải làm.

Thẩm Bình gật đầu, lấy từ trong túi trữ vật ra hai mươi lăm tấm Hộ Thân Phù cùng sáu tấm Hỏa Diễm Phù, đưa cho chưởng quỹ, sau đó nói: “Quy tắc cũ, tới lấy cho tôi sáu mươi phần tài liệu Hỏa Diễm Phù, hai mươi phần tài liệu Khinh Thân Phù.

Tiền bán Hộ Thân Phù cùng Hỏa Diễm Phù cộng lại vừa đủ với giá tài liệu mà cậu vừa nói với chưởng quỹ.

Lần nào cũng là như thế, không có kiếm lấy được bao nhiêu linh thạch từ Tú Xuân Các.

Nhưng mà Trần Chưởng Quỹ lại nói, “Thẩm đạo hữu,

hai trăm mười bốn khối hạ phẩm linh thạch là giá chung của tất cả các tài liệu mà cậu đã nêu ở trên, cho nên vì thế phải bù thêm bốn mươi khối hạ phẩm linh thạch mới đủ tiền!”.

Thẩm Bình lập tức nhíu mày, “ý của Trần Chưởng Quỹ đây là?”

Chẳng lẻ muốn làm thịt khách quen?

Trần Chưởng Quỹ vội vàng giải thích, “chuyện là như thế này, gần đây, giá vật liệu phù chú đã tăng nhẹ , chuyện nhỏ cho nên Trầm đạo hữu cũng không cần lo lắng quá, qua vài bữa nữa, giá bán các loại phù chú cũng vì thế sẽ tăng theo, đầu tiên cậu có thể gửi lại ở cửa hàng nhỏ của chúng tôi, chờ cho sau này đến khi giá cả tăng, tôi sẽ cùng nhau dựa theo giá đó mà thanh toán tiền cho cậu.

“Còn về phần tài liệu, cậu cũng có thể lấy về trước mà dùng, còn bùa chú gửi lại ở đây coi như là thế chấp, cậu thấy như thế có được không?”

Thẩm Bình suy tư trong lòng, đã biết rõ đây là Trần Chưởng Quỹ đang lấy lòng.

“Được.”

Sau khi suy nghĩ một chút, cậu đồng ý. Trong khi Trần Chưởng Quỹ chuẩn bị tài liệu, cậu không thay đổi biểu cảm mặt và hỏi: "Giá cả phù chú liên tục rất ổn định, tại sao hôm nay lại đột nhiên tăng lên như vậy? Liệu có chuyện gì đã xảy ra hay không?"

Trần Chưởng Quỹ mang tài liệu đến giao cho Thẩm Bình, sau đó nhìn ra khỏi cửa tiệm và nói nhỏ: "Gần đây, tại Vân Sơn Đầm Lầy, Kim Dương Tông đã tình cờ phát hiện ra một quặng sắt rất lớn ở một vùng sâu bên trong đó."

"Vân Sơn Đầm Lầy là một khu vực địa hình khá phức tạp, nơi đầy rẫy các loài yêu thú. Ngoài ra, khu vực này còn quanh năm tràn ngập ngăn cản thần thức và đầy đủ các loại sương độc gây nguy hiểm cho sinh vật. Do đó, để tiến hành khai thác quặng sắt ở đó, Kim Dương Tông cần phải có số lượng lớn các tu sĩ tham gia để mở đường đi an toàn."

Sau khi nghe xong, Thẩm Bình ngay lập tức hiểu được nguyên nhân.

Không thể trách phù chú tài liệu và giá cả đều tăng lên. Hồi đó, khi cậu ta đến đây để khai thác tài nguyên, cậu ta chưa có đủ kinh nghiệm và không chuẩn bị đầy đủ các loại phù chú cần thiết, vì vậy cậu ta đã phạm sai lầm và bị yêu thú tấn công bởi nọc độc ăn mòn.

Hiện nay, đã phát hiện một mỏ quặng sâu trong Vân Sơn Đầm Lầy. Vì lợi ích kinh tế của Kim Dương Tông, họ sẽ chắc chắn đồng ý khai thác mỏ quặng này. Để thực hiện việc khai thác, cần có sự tham gia của đại bộ phận các tán tu, nhằm mở đường và khai thác mỏ quặng.

Dự kiến giá của các loại tài liệu như Đan dược và Pháp khí sẽ tăng lên do sự tăng trưởng của nhu cầu khai thác mỏ quặng này.

Khu Độc Đan là loại dược phẩm rất cần thiết để khai hoang, và các tu sĩ sẽ cạnh tranh để mua chúng.

Trong số các loại Khu Độc Đan, Khu Độc Đan nhất giai là loại tốt nhất, có thể ngăn chặn yêu thú nọc độc ở Vân Sơn Đầm Lầy đến 70%. Các loại Khu Độc Đan trung phẩm thường có hiệu quả bình thường và giá cả phải chăng.

Cậu ta vội vàng hỏi Trần Chưởng Quỹ ở phía dưới.

Thật vậy.

Loại đan Khu Độc cao cấp cũng tăng giá, một hộp đan tăng lên đến hai mươi lăm khối linh thạch trung phẩm!

Thẩm Bình đã đến và biết một tin không tốt lắm, nhưng cũng là một lời an ủi về tình hình thị trường. Nếu giá cả tăng lên một độ lớn nào đó, thì vẫn có lợi khi bán lại. Tuy nhiên, cậu ta tiếc nuối vì tài sản của mình quá thấp để tận dụng tình hình này và mua các loại đan dược, phù chú và pháp khí để sau này bán lại với giá cao hơn. Dù vậy, cậu ta lo lắng rằng tin tức này có thể lan truyền và trở thành thông tin công khai trong cả khu phố.

Rời khỏi Tú Xuân Các.

Cậu không muốn tiếp tục bán ở cửa hàng khác, vì sau này giá phù chú có thể tăng lên, nếu bán lúc này thì sẽ bị thiệt hại.

Mua Linh Mễ và thịt để nấu ăn kèm với các nguyên liệu khác để dùng hàng ngày. Sau đó, Thẩm Bình trở về ngõ Hồng Liễu.

Vào buổi tối, có tiếng đập cửa phòng.

Người trong phòng cảnh giác mở cửa ra.

Trên mặt của cậu, có dấu hiệu rõ ràng của sự ngạc nhiên, đặc biệt còn là Cung đạo hữu.

Đây là một khách quý hiếm gặp trong số những khách quý ít gặp.

"Có phải Thẩm đạo hữu có thể chế tác phù chú Hộ Thân Phù không? Tôi nghe Hà đạo hữu nói vậy." Cung đạo hữu trực tiếp đưa ra vấn đề.

Thẩm Bình cảm thấy bối rối một chút, sau đó cười và nói, " may mắn may mắn , Tôi đã có cảm ngộ rõ ràng về phù chú và đã đột phá trở thành trung phẩm Phù Sư."

Cung đạo hữu rất vui mừng và nói với thái độ ôn hòa, "Vậy thì trong tháng tới tôi cần một số Hộ Thân Phù, Hỏa Diễm Phù và Đóng Băng Phù trung phẩm, và tôi hy vọng cậu có thể giúp tôi chế tác một số. Đừng lo, tôi sẽ trả giá công bằng theo giá cả thị trường."

Thẩm Bình do dự nói, "Cung đạo hữu, tôi nghe nói rằng giá của phù chú sẽ tăng trong tháng tới..."

Cung đạo hữu cảm thấy bất ngờ khi nghe tin này và đánh giá cao Thẩm Bình.

Mặc dù tin tức này đã được truyền ra trong khu phố gần đó, nhưng chỉ có những người ở cấp độ Luyện Khí hậu kỳ và một số tu sĩ Luyện Khí trung kỳ có quan hệ rộng lớn mới biết được điều này.

Bất ngờ hơn nữa, Thẩm Bình, một tu sĩ ở cấp độ thấp hơn, cũng biết tin này. Điều này cho thấy rằng đối phương đã đột phá thành trung phẩm Phù Sư sớm hơn so với suy nghĩ của cậu.

Cung đạo hữu nói một cách chậm rãi: "Thẩm Bình, tin tức rất nhanh và chính xác. Tháng sau giá cả sẽ tăng và tôi sẽ đi theo giá cả của phường thị để mua sắm. Cậu xem như thế có được không?"

Thẩm Bình vui vẻ đồng ý sau khi nghe lời nói của Cung đạo hữu.

Vì Hồng Liễu ngõ hẻm là nơi duy nhất có Luyện Khí hậu kỳ tu sĩ, nếu không giữ quan hệ tốt với họ, đó là đắc tội vô hình với người ta. Trong tương lai, có thể sẽ không có cơ hội lăn lộn ở Hồng Liễu ngõ hẻm nữa."

Cuối tháng.

Giá cả các vật phẩm phù chú, đan dược, pháp khí tăng lên đã lan rộng trong cả thành phố và vùng lân cận. Điều này đặc biệt ảnh hưởng đến giá của Khu Độc Đan, khiến giá của nó tăng lên đáng kể, gây khó khăn cho Thẩm Bình khi mua sắm.

Nhưng không có giải pháp nào cả.

Hơn một nửa số yêu thú trong Vân Sơn Đầm Lầy đều có độc tố, nhưng may mắn là chúng sống tán loạn và thường ẩn nấp sâu trong, nên sức mạnh của chúng cũng chưa chắc đã mạnh. Do đó, nhóm Luyện Khí trung kỳ đã quyết định mạo hiểm xâm nhập một lần.

Khi đó, sự xuất hiện của các tu sĩ cầu mua Hộ Thân Phù tại cửa ngõ Hồng Liễu ngày càng tăng lên. Tất cả mọi người đều biết sớm hay muộn, phải đến lúc Hộ Thân Phù sẽ cung cấp không theo kịp nhu cầu.

May mắn là những tu sĩ này chỉ ở trình độ Luyện Khí trung kỳ, Thẩm Bình đã đồng ý Cung đạo hữu chế phù một cách rõ ràng để ngăn chặn chúng.

Sau hai mươi ngày, giá của Hộ Thân Phù đã tăng lên đến mười hai khối hạ phẩm linh thạch và giá của Hỏa Diễm Phù cũng tăng lên tám khối hạ phẩm linh thạch. Các cửa hàng trong phường thị đều đã bán hết hàng và Trần Chưởng Quỹ đã thông báo với Thẩm Bình rằng đã bán hết Hộ Thân Phù gửi ở cửa hàng và bây giờ sẽ thanh toán theo giá hiện tại.

Trong khi đó, Trần Chưởng Quỹ cũng nói ra suy nghĩ của bản thân muốnđược mua phù.

Thẩm Bình cảm thấy mệt mỏi và nói là Cung đạo hữu đã tới đặt hàng cho chưởng quỹ hiểu.

Trần Chưởng Quỹ đã hiểu rất rõ ràng và không có gì để nói thêm.

Ở thời điểm này, Kim Dương Tông đã chính thức thông báo rằng Vân Sơn Đầm Lầy đã phát hiện một nguồn tài nguyên quan trọng là viêm kim khoáng. Họ đã triệu tập rất nhiều tu sĩ đến khai thác tài nguyên này, mang lại nhiều lợi ích kinh tế. Trong số đó, đan Trúc Cơ là thứ thu hút được nhiều tu sĩ nhất.

Thẩm Bình cảm thấy hơi lo lắng.

Với các tu sĩ có linh căn thông thường, Trúc Cơ đan gần như là vật cần đột phá quan trọng nhất phải có.

"Hãy cẩn thận, chắc chắn phải cẩn thận!"

"Bây giờ tôi đã có Bàn Tay Vàng, không đáng để mạo hiểm!"

Trong lòng của Thẩm Bình, cảm xúc rất mãnh liệt và cậu ta không ngừng hồ hởi, phấn khởi.

Vào ngày tiếp theo, Cung đạo hữu lại đến nhà của cậu

“ Đây là hai mươi tấm Hộ Thân Phù và mười cái Hỏa Diễm Phù, đó là toàn bộ hàng tích trữ.”

Cung đạo hữu đã rất hài lòng,

“Bấy nhiều là đủ rồi!”

Sau khi hoàn tất giao dịch, Thẩm Bình nhận được hơn 300 khối Linh Thạch làm doanh thu.

Và đến buổi chiều

Khi cậu đang chuẩn bị tập trung chế tạo phù chú, thì có tiếng đập cửa.

"Thẩm đạo hữu, chúc mừng cậu đã đột phá trở thành Trung Phẩm Phù Sư,"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK