Đi trên con đường đầy ổ gà.
4 người bước đi bộ nhẹ nhàng.
Trước khi rời khỏi Hồng Liễu ngõ hẻm, họ gặp một vài tu sĩ ở đường hẻm khác đi ngang qua, rồi họ tụ hợp lại thành một nhóm.
“Vu đạo hữu, hôm nay cũng đi giao nạp tiền thuê nhà à?” một tu sĩ hỏi.
“Thẩm đạo hữu…”
Các tu sĩ chào hỏi lẫn nhau.
Tuy nhiên, không bao lâu thì, có người để ý đến Thẩm Bình đằng sau đang đi theo sát hai cô gái.
Một nữ tu tại Hồng Thạch Hà thường xuyên tới múc nước rửa mặt không khỏi nghi ngờ khi thấy Thẩm Bình đưa theo thê thiếp đi ra cửa, và hỏi, “Thẩm đạo hữu, hôm nay tại sao mang theo thê thiếp đi cùng nha?”
Thẩm Bình cười vui trả lời, “Chúng ta đang dọn nhà và có thể sau này không ở Hồng Liễu ngõ hẻm nữa.”
Nữ tu đáp lại với một tiếng thở dài, “Ồ, giờ đây giá thuê nhà tại Hồng Liễu ngõ hẻm cũng tăng đáng kể, thậm chí cả Thẩm đạo hữu cũng phải tìm chỗ khác để ở. à nha”
Một người tu sĩ khác thắc mắc mà hỏi, “Thẩm đạo hữu đang chuyển nhà đến đâu vậy? Nếu an toàn, sau này chúng ta có thể đi qua ở.”
Thẩm Bình vẫn chưa trả lời.
Sau lưng Bạch Ngọc Dĩnh không kìm được mà nói, “Chúng ta đang đi đến một khu phố ở phía đông để định cư!”
Lời nói vang lên.
Bốn phía tiếng bước chân của những người tu sĩ đều biến mất.
Mọi người đều ngạc nhiên và tò mò tập trung ánh mắt nhìn trên người Thẩm Bình.
Không ai quan tâm đến địa vị của một người thiếp thất trả lời câu hỏi ở trong trường hợp như thế này .
Tất cả đều chỉ muốn biết điều đó có là sự thật hay không?
Thẩm Bình cố gắng giữ bình tĩnh và thêm một câu, “Trước kia ta có làm quen được với một tiền bối và may mắn mặt dày tranh thủ xin được một vị trí trong danh sách!”
Xoát.
Câu nói vừa được Thẩm Bình nói ra, trước đó thì những người đang có ánh mắt kinh ngạc và ngạc nhiên thì bỗng trở thành ngưỡng mộ và ghen tị.
Đặc biệt là khi họ nhìn thấy người phụ nữ đang đứng sau Thẩm Bình.
Những ánh mắt này như muốn biến thành thực thể bao phủ và đêm các nàng nhấn chìm vào trong đó.
Khu phố tiểu viện danh sách (slot)!
Tính an toàn thì không còn gì để nói, nhưng chỉ việc liên kết với linh mạch của Kim Dương Tông trong khu vực này, cũng đủ khiến cho những tu sĩ này điên đảo.
Huống chi là nơi cư trú của một đám những tu sĩ ở giai đoạn Luyện Khí hậu kỳ.
Mọi người đều rất vui mừng và gửi lời chúc mừng đến Thẩm Bình.
"Chúc mừng Thẩm đạo hữu!"
"Thẩm đạo hữu thực sự là một Phù Sư vĩ đại của ngõ hẻm Hồng Liễu!"
" Thẩm đạo hữu thật sự đã thiết lập được nhiều mối quan hệ rộng lớn đó nha!"
Mọi thứ xảy ra nhanh chóng như một cơn gió.
Những tu sĩ này không tiết kiệm lời khen.
Một tu sĩ phản ứng nhanh, lập tức nói, “Thẩm đạo hữu, liệu chúng ta có thể cùng nhau thuê chỗ ở không? Ta sẽ đồng ý trả 10 khối Trung Phẩm Linh Thạch mỗi năm cho tiền thuê!”
Tuy nhiên, cậu ngay lập tức lại hối hận vì nói ra lời đó.
Mọi người có các nữ tu trong nhóm đều sửng sốt khi nhìn thấy điều này, ánh mắt của họ bỗng nhiên sáng lên, phản chiếu trong bóng tối như những đôi mắt mèo nhỏ.
Đúng vậy nha.
Mỗi phòng ở trong Tiểu viện điều có hai tầng nha, vẫn có thể chia sẻ cho nhau để thuê chung.
Tiếp tục nói.
Coi như chỉ còn một tầng, nhưng như vậy chen vào ở một chút cũng được không sao cả.
“Thẩm đạo hữu , Nếu có thể chung thuê, ta làm cái gì cũng sẽ sẵn sàng đồng ý,” một người trong số họ nói.
“Thẩm đạo hữu, thiếp thân cảm thấy sắc đẹp vẫn được, nếu là Thẩm đạo hữu không để ý, thiếp thân nguyện ý vĩnh viễn phụng dưỡng ngài trái phải.”
"Nếu Thẩm đạo hữu sẵn sàng cho ta một cơ hội cùng thuê ở, tại hạ sẽ chịu hoàn toàn chi phí thuê nhà."
Truyền âm linh lực được truyền đi liên tục từ lần này đến lần khác.
Thẩm Bình khoẻ miệng giật vài cái lắc đầu.
Khi ánh mắt của Vu Yến nhìn qua, trả lời bằng sự bình tĩnh, "Ta đã thuê chỗ cùng Thẩm đạo hữu rồi, các vị thông cảm nhé!"
Nhóm nữ tu đáp lại bằng một tiếng thở dài, vừa cười và nói, "Chúc mừng Vu đạo hữu."
Những cái khác nam tu khác cũng nhịp nhàng vỗ tay chúc mừng, "Chúc mừng Vu đạo hữu nha, phúc lớn."
Mặc dù không có cơ hội để thuê chung, nhưng bọn họ vẫn rất nhiệt tình.
Có thể tranh thủ thời gian rảnh để đăng ký một chỗ trống.
Thẩm Bình có thể quen được vị tiền bối kia chắc người địa vị cũng rất cao đấy, mà Thẩm Bình có thể vừa mắt của người ta chắc có lẽ là kỹ năng phù nghệ của bản thân rồi.
Vì vậy, không có ý định gì khác, nhưng chắc chắn tiền bối mà đối phương đã làm quen có thể là một vị Thượng Phẩm Phù Sư!