Thấy Gia Ly thừa nhận như thế, sắc mặt lão già đó lập tức lộ vẻ đắc ý, thuận đà dương oai: “Hợp đồng đã ký, điều khoản chả nhẽ không rõ ràng? Tại sao nói lên là lên, chắc chắn bọn họ là bắt nạt cháu không có kinh nghiệm nên lấn tới.”
Những người khác nghe vậy liền rầu rĩ thở dài, rốt cuộc chính là chỉ tại vì Gia Ly không đủ năng lực nên Vạn An mới bị dồn vào loại tình huống này.
“Lại khiến các vị thất vọng rồi.” Gia Ly không để ý mỉm cười bỏ một câu. Cô đưa tay làm động tác mời Việt ngồi vào vị trí bên cạnh – Chính là ghế của Quang Minh, sau đó cũng ngồi vào chỗ của mình. “Bản hợp đồng này người ký chính là mẹ tôi, các điều khoản đều rất rõ ràng, Hoành Phi cũng không làm trái pháp luật.”
“Bọn họ đang o ép chúng ta!”
[Đúng rồi, nhưng mẹ nó điều này không sai…] Gia Ly thở dài gằn giọng: “Chắc tại vì tôi còn non trẻ đấy!”
“Giám đốc, vậy cô trả lời câu hỏi của tôi đi, cô định xử lý chuyện này ra sao?” Lão già tiếp tục dồn Gia Ly.
Cô liếc mắt nhìn sang Quang Minh đang đứng bên cạnh lên tiếng: “Danh sách những cổ đông rút vốn đâu?”
Anh ta nhìn vào tròng mắt tự tin của cô, đáy lòng có chút chột dạ, vội mở kẹp tài liệu đưa ra một bản danh sách, tỏ vẻ bất lực: “Tôi đã rất cố gắng nhưng bọn họ vẫn quyết rút vốn.”
“Còn ai muốn rút vốn nữa không? Theo tôi được biết số cổ phần của các vị nắm trong tay cũng không lớn, người nhiều nhất là 5%, còn lại đa số là 2 hoặc 3%. Đúng chứ?” Gia Ly không phản ứng lại anh ta mà quay ra hỏi mọi người.
Khí thế áp đảo bất ngờ của giám đốc Trần làm cho đám đông vốn đang xôn xao chợt im lặng. Đúng là cổ phần của bọn họ ở Vạn An rất ít. Trước kia chính là kiểu đóng góp cho vui ủng hộ ông Trần, sau này Vạn An phát triển, chỉ ngần ấy cổ phần thôi cũng đã thu về lợi ích không nhỏ nên ai cũng ngầm tự cho mình một giá trị quan trọng trong hội đồng quản trị. Đến giờ nghe Gia Ly nhắc lại số cổ phần mình đang nắm giữ bỗng thấy hổ thẹn.
Có vài phần trăm mà dám lớn tiếng hô mưa gọi gió?
Sự im lặng nhất thời của phòng họp làm Gia Ly cau mày hỏi lại thêm lần nữa: “Tôi muốn hỏi lại, còn ai muốn rút vốn nữa không? Giá trị sẽ áp theo tỉ giá trên sàn, mọi người chấp thuận tôi lập tức ký sau đó tới phòng thủ quỹ giải quyết.”
Vẫn là im lặng, đám lão già cúi đầu không ai nói chuyện.
Gia Ly tiếp tục: “Vậy giờ theo danh sách này, tôi xin mời những người đã rút vốn đứng lên, tới phòng thủ quỹ nhận tiền rồi ra về đi thôi!”
Cô nhìn qua tất cả những gương mặt cau có trong phòng: “Chúng ta sẽ họp nội bộ, người ngoài xin mời ra về.”
Nói rồi Gia Ly giơ tờ giấy trong tay lên, ngay sau đó, mấy lão già đã nằng nặc đòi rút vốn lục đục đứng dậy, ký cũng ký rồi cũng chẳng còn tư cách lên tiếng. Cả một đám người liền bực bội nối nhau ra về.
Trong số đó có cả lão già vừa tung đòn phủ đầu cô khi nãy.
Đợi cho toàn bộ những người có mặt trật tự lại, Gia Ly mới dõng dạc lên tiếng: “Các vị, tôi biết các vị vẫn còn tin yêu Vạn An, muốn Vạn An ngày càng phát triển. Vạn An chính là đứa con tinh thần, là con gà đẻ trứng vàng của tất cả chúng ta, thế nên đương nhiên nghĩa vụ của tất cả chúng ta là bảo vệ nó.”
Sắc mặt Quang Minh đứng phía sau đen lại, anh ta không hiểu kế sách của Gia Ly, nên không cách nào lên tiếng phản bác được.
Gia Ly cười lạnh: “Vậy mà các vị đã làm gì? Tung tin đồn thất thiệt về Vạn An ra ngoài, đi vạch áo cho người xem lưng, rõ là loại hành động của kẻ ngu xuẩn!”
“Giám đốc Trần, cô nên đi vào trọng tâm của vấn đề đi, chúng tôi muốn nghe cô nói về kế hoạch trong tương lai.” Một người trung tuổi lên tiếng. Ông ta không phải là một kẻ phá đám thọc gậy bánh xe, thái độ rất hoà nhã.
“Cảm ơn chú. Tôi xin giới thiệu với mọi người, anh Việt, trợ lý tổng giám đốc, phó tổng giám đốc của tập đoàn Hoành Phi.” Gia Ly gật đầu với ông ta rồi lên tiếng.
Người khác lập tức tò mò hỏi: “Như thế ý của giám đốc Trần là sao? Chấp thuận bán Vạn An cho Hoành Phi? Cho dù hiện trạng cạn vốn lưu thông của Vạn An vẫn chưa được khắc phục, nhưng lúc trước rõ ràng là lợi ích của Vạn An mang lại rất lớn, tôi thiết nghĩ chuyện này cũng không hoàn toàn là lỗi của cô, hà cớ sao lại chấp thuận bán…”
Gia Ly gật đầu ra hiệu, Quang Minh lập tức phát bản sao chính sách mới cho mọi người.
“Cô không bán Vạn An, chúng ta ký với Hoành Phi theo thỏa thuận mới.” Một người sửng sốt lên tiếng nói ra tiếng lòng của tất cả mọi nhười.
Lão già khác liền bĩu môi xem thường: “Vậy thì sao! Chúng ta đều là một đám ăn bám, đừng ý kiến nữa.”
Gia Ly bật cười: “Tôi vẫn cần tới sự hỗ trợ của mọi người rất nhiều. Những công ty sát nhập Vạn An do Hoành Phi đưa tới, đều sẽ giao cho mọi người điều hành. Năng lực phù hợp với từng người, nguyên lão có tâm như các vị chính là tài nguyên lớn nhất của Vạn An.”
“Cái gì???”
“Đúng như vậy đấy! Các vị thấy thế nào?” Gia Ly lớn giọng hỏi.
“Đương nhiên chúng tôi đồng ý!” Đám đông xôn xao hưởng ứng.
Ai cũng vui vẻ và cảm thấy măy mắn, chỉ duy nhất Quang Minh đứng phía sau là sắc mặt từng chút trở nên khó coi. Nhưng dù bất mãn anh ta cũng không thể phát ra tại chỗ, liền nhíu mày yếu ớt phản bác: “Chuyện này còn chưa có điều tra rõ ràng, tôi sẽ thăm dò một chút. Hoành Phi chả nhẽ lại ưu ái Vạn An vô điều kiện!”
Nghe lời này, vài cổ đông đang có mặt ủng hộ Gia Ly sắc mặt đều thanh đổi: “Giám đốc Trần, cháu xem xét kỹ chưa?”
“Các vị!” Việt hắng giọng lên tiếng: “Tôi có mặt ở đây chính là bảo đảm rằng toàn bộ điều khoản trong hợp đồng này hoàn toàn minh bạch.”
“…” Miếng bánh từ trên trời rơi xuống này ai cũng thấy ngỡ ngàng như trong mơ.
Quang Minh liền nói: “Minh bạch? Chả phải bản hợp đồng trước đó cũng rất minh bạch hay sao?”
Cho dù là hấp dẫn, liệu có phải cũng là miếng mồi ngon dụ vào tròng?
“Tôi đề nghị xem xét lại!” Quang Minh vẫn cố chấp ngăn cản.
Việt nhíu mày: “Không cần! Chừng nào cô Trần còn là giám đốc của Vạn An, là cổ đông lớn nhất trong hội đồng quản trị. Chừng ấy quyết định của cô ấy vẫn là tối cao. Vả lại, Hoành Phi chưa từng khuất tất, cơ hội này các vị không nắm bắt chúng tôi cũng đành chịu.”
Sắc mặt Quang Minh đen lại, anh ta âm thầm cắn răng, tất nhiên anh ta biết trong đầu đám lão già kia đang nghĩ gì. Kế hoạch của anh ta vù vậy mà sụp đổ hoàn toàn rồi.
Vốn định hôm nay nhân cơ hội khuấy đảo cổ đông, dồn Gia Ly vào chỗ chết, thế nhưng kẻ bại là chính anh ta.
Loại tình huống này, mặc dù anh ta có nói đến khản cổ cũng vô tác dụng. Chắc chắn có vấn đề, Hoành Phi có âm mưu gì đó…
“Chẳng lẽ cô cứ như vậy đem công ty giao ra? Trở thành tay sai cho kẻ khác?” Quang Minh gằn giọng chất vấn Gia Ly.
“Anh lại sai rồi, đây là hợp đồng hợp tác! Cô Trần chính là Tổng giám đốc, quyền hạn và nghĩa vụ ở Vạn An vẫn là tuyệt đối, Hoành Phi cũng chỉ như là một cổ đông thứ hai.” Việt nhún vai khinh thường đáp.
Nghe vậy, da đầu Quang Minh liền bàng hoàng tê dại, anh ta chỉ hận lúc trước không có chuẩn bị nhiều hơn một chút, lúc này bị lâm vào tình cảnh bịđộng!
“Tôi đề nghị bỏ phiếu chấp thuận!” Quang Minh lạnh lùng mở miệng cố chấp nói.
“Cần gì phải bỏ phiếu, các vị ai đồng ý hợp tác với Hoành Phi biểu quyết!” Việt cười híp mắt nói.
“Anh làm gì có quyền lên tiếng!”Quang Minh trừng mắt nhìn Việt.
“Tôi hôm nay chính là trợ lý của cô Trần.” Việt tủm tỉm cười.
“Quan hệ của các người là…! Hiện tại mọi người thảo luận là việc công! Vạn An vẫn không liên quan tới anh!” Quang Minh phản bác, anh ta đi tới ngồi vào ghế trống bất mãn đập tay xuống bàn.
Cứ theo đà này, anh ta sẽ hoàn toàn thất bại.
“Chúng tôi… chính là hợp tác, cùng kiếm tiền thôi!” Gia Ly lạnh nhạt giơ tay, ngón trỏ và ngón cái vê vê vào nhau.
Cô thừa biết đây là Quang Minh đang cố ý làm khó cô, nhưng cũng không rảnh cùng anh ta so đo, quay ra hỏi đám người trước mặt: “Mọi người thấy sao, mau quyết định!”
“Tổng giám đốc Trần!” Mọi người đồng loạt gọi, chức vị này chính là thay lời tán thành.
Thực sự Việt cũng không hiểu chuyện này như thế nào, rõ ràng lúc trước Gia Ly còn chưa đáp ứng, vậy mà bỗng nhiên lại thay đổi.
Quang Minh trố mắt nhìn lại, không dám tin, cái này có phải hay không lật mặt cũng quá nhanh rồi? Một đám lão già hám lợi thay đổi xoành xoạch?
Thấy hiệu ứng của đám đông, Việt hài lòng mỉm cười, anh ta cũng rất hài lòng với cách làm việc quyết đoán của Gia Ly. “Cô Trần, chúc mừng cô!”
“Chúc mừng tất cả chúng ta mới phải!” Cô nhìn qua mọi người lên tiếng. “Các vị về sắp xếp một chút!”
Đám người gật gù đứng dậy hân hoan ra về.
Căn phòng chỉ còn lại Quang Minh, Việt và Gia Ly. Lúc này Quang Minh mới nhìn hai người cau mày hỏi: “Cô với anh ta là quan hệ gì?”