“Hừ,vì cái gì? Phía sau Hoàng Gia, là Thanh Dương Phái, mộtđại phái chính thống.”
Một người khác đứng bên cạnh người áo xám hừ lạnh, “ông cháu hai ngươi là muốn Tinh La Môn vì các ngươi mà bị diệt ư?”
Mạc Vô Ưu nắm chặt nắm đấm.
Hồi lâu.
Nghiến răng lắc đầu, “Sở Trầnvì lấy lại công đạo cho gia gia, không tiếc mà đắc tội với Hoàng Gia, tôi không thể lúc này cứ vậy mà rời Thiền Thành, coi như gia gia tỉnh dậy, ông cũng sẽ không đáp ứng.”
“Môn Chủ cũng nói, các ngươi
nếu như không đáp ứng, như vậy. .. Từ nay về sau, không còn là ngườicủa Tinh La Môn nữa.”
Người áo xám nói.
Mạc Vô Ưunhư bị giáng thiên lôi giữa trời xanh, đứng không vững.
Tinh La Môn là gốc rễ của cô và ông nội cô.
Vậy mà, chỉ vì một sự tình,Tinh La Môn đã không trút do dự khai trừ bọn họ khỏi Tinh La Môn.
Không còn là người của Tinh La Môn.
Giọng nói của người đàn ông mặc áo choàng xám liên tục vang lên bên tai Mạc Vô Ưu.
Thân thể Mạc Vô Ưu run lên.
Lúc này, một bàn tay đã nhẹ nhàng đặt ở trên vai cô, “Hắn không có tư cách.”
Giọng của Sở Trần vang lên.
Mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập vietwriter.vn chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.