Khả năng duy nhất chỉ có thể là doSỜ Trầnbỏ vào.
Làm sao hắn có thể làm được
một cách thần không biết quỷ không hay như vậy.
Điều làm choVô Ưu cảm thấy không thể tin được hơn, đó là tại sao Sở Trần lại có Tinh Vân Lệnh trong tay?
Mạc Vô Ưu chỉ có thể ôm một bụng đầy nghi hoặc.
“Không thể nào.”
Vi Quang Đào đột nhiên phản ứng trở lại, đi lên mấy bước, hắn liền lấy Tinh Vân Lệnh từ trong tay Mạc Vô Ưu, cẩn thận quan sát rồi xác định.
Cuối cùng, trái tim Vi Quang Đào kịch liệt rung động, hắn lảo đảo lui về phía sau mấy bước.
Quả nhiên là, Tinh Vân Lệnh.
Vi Quang Đào ngẩng đầu lên và nhìn Mạc Vô Ưu.
La Vân Đạo Tôn, từ lúc nào lại đem Tinh Vân Lệnh truyền choMạc Vô Ưu?
Một lúc sau, Vi Quang Đào lập tức quỳ xuống, “Vi Quang Đào, tham kiến Môn Chủ.”
Tinh Vân Lệnh, chí cao vô
thượng.
Vô Ưu giật mình, vô ý thức lùi lại mấy bước, “Vi sư thúc, không cần như thế này.”
Tham kiến Môn Chủ.”
Lúc này, hai đệ tử Tinh La Môn còn lại cũng quỳ xuống vái chào.
Tống Nhancó chút kinh dị khi nhìn cảnh này.
Cô hôm nay xác thực đã kiến thức một chút về giới cổ Võ, chẳng hạn như Tinh La Môn trước mặt cô.
Cô bé Vô ưu, chỉ với một tấm Tinh Vân Lệnh, đã thay đổi cục diện.
Vi Quang Đào, lúc trước còn cao cao tại thượng, hùng hổ dọa người, vậy mà đột nhiên quỳ xuống.
“Vô Ưu, hiện tại cô đã là Môn Chủ của Tinh La Môn.”
Sờ Trần mỉm cười, “Không ai đủ tư cách trục xuất cô và Mạc Lão ra khỏi Tinh La Môn,ngược lại, cô hiện tại có quyền lực lơn nhất trong Tinh La Môn.”
Vi Quang Đàokhuôn mặt không khỏi biến sắc.
Mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập vietwriter.vn chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.