Mẹ Hứa nhìn thấy một lớn một nhỏ đến, khuôn mặt vừa vui mừng vừa lo lắng: "Sao hai người tới đây?"
Tiểu Chấp Mặc bị Tần Họa ôm vào lòng, cười đáp: "Mẹ nói đến thăm con gái nuôi ạ! Con vừa nghe thấy có trứng xào cà chua!"
Ba Hứa bật cười, ôm lấy Tiểu Gạo Nếp nằm trên giường đưa cho Tần Họa: "A, thì tên của con gái là Tây Hồng Thị Sao Kê Đản mà! Vừa mới đặt xong đó!" (Tây Hồng Thị Sao Kê Đản: Trứng xào cà chua)
"A?" Tần Họa đỡ lấy Tiểu Gạo Nếp, nghe thấy thế thì cảm thấy thắc mắc: "Tên sáu chữ hình như hơi dài thì phải..... "
Mẹ Hứa xoa trán, sửa lại: "Đóa đóa hoa khai đạm mặc ngân. Tên con gái là Hứa Đạm Đạm!"
Cậu nhóc nghe thấy vậy thì xụ mặc xuống, "Vậy không có trứng xào cà chua ạ?"
"Nhưng con cũng muốn có một em gái nhỏ mà! Đạm mặc ngân. Đạm Đạm và Mặc Mặc..... "
Mắng yêu con trai một chút, Tần Họa lại cười đùa với cô bé: "Con gái nuôi của mẹ thật đáng yêu! Con có muốn làm vợ của anh Mặc Mặc không? Lúc còn chưa có con, mẹ con còn muốn kết thông gia rồi đó!"
"Khách khách!"
Vừa rồi Tiểu Đạm còn không có phản ứng gì bây giờ lại hoa chân múa tay cực kỳ vui sướng, ê a đáp lại.
Ninh Chấp Mặc mới hai tuổi nhưng kế thừa những gien tốt của ba mẹ, khuôn mặt tròn tròn, khuôn mặt đẹp, lông mi cong vút, mũi cao, thẳng rất giống với bé trai trong các bức tranh treo dịp tết. Nhưng mỗi cử chỉ, hành động của nó đều thể hiện sự cao quý, cực kỳ xuất chúng.
Kết thông gia là gì? Còn bà xã nữa?
Tiểu Chấp Mặc nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, càng nghĩ càng hồ đồ, kéo áo Tần Họa, "Không phải ba cũng gọi mẹ là bà xã sao...... Bà xã là gì vậy ạ? Còn kết thông gia là gì, cũng là cách gọi em bé ạ?"
Trong mắt Tần Họa lóe lên tia sáng, bà ấy cẩn thận đặt cô bé nằm lên giường, ngồi xổm xuống, đối diện với con trai mình.
"Mặc Mặc có thích em gái nhỏ không?"
"Uhm!" Tiểu Chấp Mặc gật đầu. Chú Hứa và dì Ôn đều đẹp mắt như thế nên em gái nhỏ chắc chắn cũng rất được!
"Vậy sau này em gái nhỏ cùng con đi học, ăn cơm, đi chơi, con có thích không?" Tần Họa dụ dỗ từng bước.
"Ừm!" Dưới ánh mắt mong đợi của mẹ, Tiểu Chấp Mặc gật đầu.
"Vậy sau này con thích em gái nhỏ, em gái nhỏ cũng thích con, con thấy sao?" Tần Họa tiếp tục nhẹ nhàng hỏi.
"Ừm!" Tiểu Chấp Mặc bị hỏi nhiều nên cảm thấy choáng váng. Một lát sau mới bừng tỉnh, hỏi lại, "Đây là ý của kết thông gia ạ? Vậy em gái nhỏ là bà xã của con sao?"
"Ừm!" Tần Họa không chút do dự mà gật đầu khẳng định, vui vẻ xoa đầu con trai mình.
Thỉnh thoảng tên nhóc thối này cũng rất thông minh đó chứ!
Bị mẹ Hứa trừng mắt nên ba Hứa không dám nói gì cứ trơ mắt nhìn con gái bị bán đi, giùng giằng nói: "Bây giờ hai đứa nó còn quá nhỏ...... "
Tần Họa xua xua tay, phản bác: "Tình cảm thì từ từ bồi dưỡng được mà!"
Mẹ Hứa yêu thương nhìn Tiểu Chấp Mặc, bày tỏ đồng ý với Tần Họa.
Lúc này, cậu nhóc vui vẻ đi đến cạnh giường, kiễng chân nhìn cô nhóc kia. Một đứa bé sơ sinh, da trắng nõn, mềm mại, đôi mắt to tròn nhìn xung quanh.
Dường như cô nhóc biết ai đang nhìn mình, Tiểu Gạo Nếp toét miệng cười, bên miệng có chút chất lỏng chảy ra.
A, quá khác biệt với tưởng tượng rồi!
"Trông vừa xấu vừa ngốc...... " Tiểu Chấp Mặc khinh thường nói, chân mày hơi nhướng lên.
"Oa —— oa oa oa——!"