Theo mỗi một khuyết điểm mà anh kể ra, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái nhỏ lại u ám đi một phần, kể ra hai cái, liền u ám đi bốn phần.
Chờ cho anh kể ra hết, kết luận rõ ràng đã không còn quan trọng như vậy nữa.
Cả người đều ủ rũ xuống, Tiểu Quỷ Đạm hít một hơi thật sâu.
Không thể tin được, nhưng lại cảm thấy rất có đạo lý rất có căn cứ xác thực.
Cô thật cẩn thận giật một chút tay áo của cậu bé, nhẹ giọng hỏi: “Em có như vậy......Nhiều như vậy......Không có khuyết điểm nhỏ đáng yêu lại thông minh sao?”
Nếu không phải đối diện với đôi mắt nhỏ tội nghiệp của cô, bên tai truyền đến ngữ khí cũng là ảm đạm, Tiểu Chấp Mặc đều phải hoài nghi có phải hay không mình nói thành ưu điểm.
Tuy rằng ngoài khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo không thể soi mói, cô gái nhỏ tựa hồ......
Ưu điểm mắt thường không thể nhận ra.
Hừ một tiếng bằng giọng mũi, anh nhéo nhéo khuôn mặt tròn tròn mập mạp của Tiểu Quỷ Đạm một phen, vươn đầu lưỡi về phía cô.
Luận cứ đầy đủ, trình bày và phân tích đều có vẻ không quan trọng như vậy.
”Chuông báo vào lớp vang lên thì cách phòng học không đến hai mươi mét cũng không muốn chạy, cùng em đến muộn bao nhiêu lần không quan trọng, đây đều có thể đổ mồ hôi......Chính em nói xem, nhiều người nhìn chòng chọc vào em như vậy sẽ dùng bao nhiêu cái khăn tay đây?”
“................”
”Thức đêm đọc truyện tranh hôm sau uể oải, sức đề kháng giảm xuống cảm mạo không thoải mái, anh bị em lây bệnh bao nhiêu lần rồi?”
“................”
”Đồ ăn vặt có thể làm no bụng sao, tất cả đều là dầu mỡ......”
“................”
”TV phóng xạ lớn như vậy hại mắt không biết sao?”
“................”
”Anh cảm thấy mình lại vụng trộm chạy đến nhà em giúp em tắm rửa......Sẽ bị Hứa thúc thúc lôi ra ngoài đánh.”
Trên bàn mạt chược truyền đến tiếng đàn ông quát lớn.
”Xú tiểu tử ngươi còn giúp Quỷ Đạm nhà ta tắm rửa?!”
Ôn Tình kéo kéo cánh tay Hứa Thời một phen, ghét bỏ nói: “Anh nghe lầm, bọn chúng đang nói mới trước đây...... Hai con bài cũng chưa nhìn đến nha! Anh thật ngốc a!”
Hứa Thời: “Ai nha, vừa mới thất thần! Tứ vạn! Bính!”
Hai đứa trẻ: “.................”
”Sau khi nhớ lại những chuyện ngu xuẩn của mình......Em cảm thấy là đáng yêu lại thông minh?”
Anh từ từ nở nụ cười.
Chế nhạo trắng trợn!
Tiểu Quỷ Đạm làm như nghe không hiểu nhìn không thấy, con ngươi như trước trong suốt sáng trong: “Chẳng lẽ anh không cảm thấy như vậy sao?”
Tiểu Chấp Mặc đỡ trán: “.......................”
Lúc này, cô gái nhỏ đột nhiên thu lại thần sắc, nghiêm túc đứng lên, giọng điệu của tiểu đại nhân.
”Ôn Tình dạy em muốn từ đầu đến cuối, cái từ này có nghĩa là, bắt đầu là một nét ngang, kết thúc vẫn là một nét ngang.”
”Anh xem, tuy rằng anh bó thạch cao quá xấu......Ha ha!” Cười đến rất kiêu ngạo, Tiểu Quỷ Đạm cũng tự thấy ngượng ngùng trừng mắt về phía người nào đó, “Nhưng là anh vẫn là anh hùng cái thế của em......Tuy rằng anh hùng cái thế không biết đến sự đáng yêu thông minh không một chút tỳ vết nào của em, để cho em cảm thấy rất buồn......”
Dứt lời, cô còn thật sự chu miệng, khó nén khỏi sự thất vọng.
”Ừ, đáng yêu thông minh, Điềm Điềm chính là đáng yêu thông minh~!”
Anh bất đắc dĩ thỏa hiệp khi má lúm đồng tiền trũng xuống.
Mặt mày hớn hở, cô gái nhỏ đem đề tài tự nhiên quay lại.
”Cho nên anh thích Điềm Điềm?”
” Em đoán......”
Lúc đang nói, tiếng chuông 0 giờ vang lên.
Tiểu Quỷ Đạm tầm mắt tập trung vào chiếc đồng hồ, bên tai là âm thanh lễ nhạc cùng với từng đại sứ quán gửi điện chúc mừng đến nhân dân cả nước.
Cô nghĩ, có thể là tiểu học không có Toan Toan cho Tiểu Hoa Hồng thần kì, cho nên nguyện vọng năm mới của cô không có thực hiện......
Giây tiếp theo, cô vẫn như cũ ôm cổ Tiểu Chấp Mặc, mặt mày cong cong, tiếng nói thanh thúy quanh quẩn bên tai.
” Khiến cho Điềm Điềm đoán có thích hay không anh hùng cái thế của Tiểu Quỷ Đạm của Điềm Điềm, năm mới vui vẻ!”