Trên tấm áp phích tuyên truyền, người đàn ông cao lớn anh tuấn hơi hơi cúi người, người con gái nhỏ bé ngọt ngào hơi kiễng lên.
Mặt nghiêng tả rất thật hai cánh môi dán vào nhau, chỗ trống phía trước lại có thêm mấy đôi nam nữ ôm nhau làm nền, bộ dáng đắc ý.
Cô gái nhỏ thu hồi tầm mắt, gật gật đầu.
Nhìn thẳng vào con ngươi thâm thúy của Tiểu Chấp Mặc, như là một cái lốc xoáy.
Cô bất ngờ sinh ra vài phần khiếp đảm, vội vàng lắc đầu.
Nhưng lại cảm thấy hiểu rõ, gật gật đầu.
Sau khi lặp đi lặp lại, hai đầu lông mà rối rắm thành một đoàn.
Ninh Chấp Mặc thở dài một hơi, khẽ mân môi mỏng, kéo cô gái nhỏ đến gần, chỉ vào phần thuyết minh phía dưới tấm biển, nhíu mày: “Vả lại, yêu cầu dự thi là người yêu......”
Bỗng chốc, anh tiến đến beentai cô, nhẹ giọng nói: “Chúng ta là người yêu sao? ~”
Âm cuối đè thấp, mang theo một chút cười khẽ, hơi thở ấm áp giống như lông vũ, trêu chọc đáy lòng cô gái nhỏ, làm cho cô cả người đều run rẩy.
Tiểu Quỷ Đạm nuốt một ngụm nước bọt, trong đầu hiện ra những việc anh không thích trước kia, có chút ngây thơ nói.
”Chúng ta là Toan Toan Điềm Điềm, là bạn bè, là bạn học, không phải người yêu......”
Một chuỗi thân phận, cô nói thật nghiêm túc, một chút cũng không chú ý đến vẻ mặt đang nhu hòa của cậu bé càng ngày càng trở nên âm trầm, đến mấy chữ cuối cùng thì hoàn toàn biến mất không nghe thấy.
Ninh Chấp Mặc đứng ra kéo giãn khoảng cách giữa hai người, tay cầm mũ của cô gái nhỏ, sau khi khôi phục vẻ mặt vân đạm phong khinh, anh hừ ra một chữ.
”Ừ.”
Không có cảm xúc gì, nhìn không ra vui giận.
Tiểu Quỷ Đạm một đôi mắt sáng lấp lánh, kéo kéo tay áo anh, cũng chỉ cho anh xem: “Em chỉ nghĩ xem tham gia cuộc thi kia có thể lấy quà cho cả nhà......Không phải người yêu coi như xong.”
Giọng nói lanh lảnh, vui mừng lại rõ ràng pha chút mất mát.
“..............”
Tiểu Chấp Mặc tràn đầy nhhu tình lúc đầu hóa thành hư vô, bất đắc dĩ ôm trán: “Mệt anh vừa mới ở bên trong, còn tưởng rằng em cải tà quy chính, lập tức rời khỏi con đường ăn vặt này! Hừ ~!”
”Còn cải tà quy chính......Dùng từ sai rồi!” Sau khi Tiểu Quỷ Đạm bắt chước ngữ điệu phê bình của bà ngoại Hứa, lời lẽ chính nghĩa phản bác: “Em đây gọi loại gà chiên không có chất phu gia......Nhà hàng ăn uống bình thường!”
Mặt không đỏ tim không đập, vì độ dày da mặt của Tiểu Quỷ Đạm đáng khen ngợi.
Tiểu Chấp Mặc khóe miệng hung hăng co rút hai cái, thuận tay đem mũ không nặng không nhẹ chụp lên đầu cô, “Có thể thấy được......”
Cô gái nhỏ không thoải mái đem mũ lấy xuống, giãy dụa hỏi: “Vì sao?”
”Tất chân ngườ ta đi đều lộ vẻ nhỏ, em đang lúc chiến đấu cao nhất......”
Tầm mắt nhẹ nhàng nhìn bâng quơ, dừng ở tất chân màu vàng nhạt của cô gái nhỏ, núc ních thịt, độ cong rõ ràng, cũng không khoa trương.
Rõ ràng đang đà phát triển......
Người nào đó cố tình nói nhẹ, đâu ra đấy.
Nếu không phải khóe miệng anh chứa ý cười, Tiểu Quỷ Đạm thậm chí cho là mình nghe lầm.
A a a!
Cô ôm trái tim tổn thương, hít sâu.
Vài giây sau, hùng dũng oai vệ đứng thẳng thân thể nhỏ bé, làm bộ sẽ đánh anh, khí thế mười phần dâng trào bỏ mũ.
Lực đạo quyền cước đang lúc dư quang khóe mắt nhìn đến độ cong liền giảm đi, giống như bông nện ở trên ngực Tiểu Chấp Mặc, hai đứa bé không hẹn mà cùng một động tác.
Quá mứa ăn ý hậu quả chính là......
Cánh môi dán vào nhau, không có khe hở.
Ngay cả khi vẻ mặt trừng lớn ánh mắt đều giống nhau.
Bánh cherry vị dâu tây.
Cho dù chỉ dừng lại không đến chớp mắt, cũng bị camera quay đến chụp được.
Ngay sau đó, thanh âm phụ nữ máy móc truyền tới thông báo.
”Cặp đôi số 520, dự thi thành công!”