"Ông chủ bảo tôi đưa hai cô về để chuộc lỗi lầm thất lễ vừa rồi..."
Nhược An đương nhiên nghi hoặc, cô đưa mắt quan sát kĩ vệ sĩ trước mặt, quần áo chỉnh tề, tác phong chuyên nghiệp, lời nói có phần kính trọng nên cô cũng yên tâm, đành gật đầu đồng ý...
"Đưa chúng tôi đến một khách sạn gần đây là được rồi..."
Vốn dĩ cô và Thư Anh cùng ở kí túc xá, Thư Anh lại có bản tính hay lén đi chơi, đặc biệt là quán Bar này. Cô vừa học xong đã phải chạy đi tìm Thư Anh gấp để về kí túc xá điểm danh. Hôm nay lại hỗn loạn một trận đến nửa đêm, cô mà về đấy thể nào cũng bị phạt nặng cho xem. Tốt nhất nên kiếm chỗ nào đấy nghỉ ngơi, ngày mai bịa đại một lý do nào đó là xong....
Vệ sĩ lái xe đưa hai cô gái đến khách sạn năm sao gần khu vực đấy, nhanh chóng đến quầy tiếp tân thanh toán tất cả chi phí cho Nhược An...
"Chúng tôi đã hết nhiệm vụ, hai vị nghỉ ngơi cho tốt..."
Nhược An gật đầu nhận lấy thẻ phòng VIP từ tay vệ sĩ, cô thầm nghĩ ông chủ ở quán Bar đó cũng quá chu đáo và thành tâm rồi. Cho vệ sĩ riêng đưa cô về còn đặt hẳn phòng VIP lẫn dịch vụ chăm sóc khách hàng đặt biệt nữa cơ chứ...
Mà thôi cô cũng chẳng để tâm cho lắm, dìu Thư Anh lên phòng trước rồi tính sau. Nhược An đưa thẻ mở cửa phòng, liền tìm hướng phòng ngủ mà Thư Anh nằm xuống. Kẻ thì ngủ ngon lành, người thì mệt đến mức khó thở...
Nhược An liền bước vào nhà tắm lớn với đầy đủ tiện nghi hiện đại, cô cởi bỏ đồng phục học sinh dính rượu lẫn mùi hôi ném vào máy giặt. Thân hình nữ nhân lấp ló dưới dòng nước mờ ảo quyến rũ hơn bao giờ hết, huống chi Nhược An lại sở hữu khuôn mặt thanh khiết mê người như thế...
Nhưng hồng nhan thì họa thủy, cũng chính bởi khuôn mặt xinh đẹp của cô mà con gái của mẹ kế đem lòng ganh tị, luôn tìm mọi cách để khiến cô trở nên xấu xí....
Cô được mệnh danh là thiên kim đại tiểu thư Kiều gia nhưng cuộc sống của cô lại khác xa danh tiếng tiểu thư một trời một vực. Lúc nào cũng phải nghe theo sự sắp xếp của mẹ kế, ngày bé nếu cô dám cãi thì bà ra sẽ bỏ đói cô. Vì không muốn sống trong căn nhà ngột ngạt đó nên cô xin chuyển ra ở ký túc xá như bà ta mong muốn nên bà ta không dám làm khó cô nữa...
Nhược An nghĩ ngợi vu vơ nhưng lại tự làm bản thân buồn bã. Cô vội khóa nước, quấn khăn tắm quanh người liền đi ra ngoài. Nhìn đồng hồ cũng gần một giờ sáng, Nhược An vội mở điện thoại ra xem thì nhận được rất nhiều tin nhắn chúc ngủ ngon từ Giang Vũ, bạn trai hiện tại của cô. Nhược An khẽ cười, cô gửi lại cho Giang Vũ hình chú gấu nâu ôm trái tim, xong việc liền tắt điện đi ngủ...
Cô thích cuộc sống êm đềm trước mắt, vô lo vô nghĩ, cuộc sống sinh viên vất vả chút nhưng lại nhẹ nhàng và không phụ thuộc vào bất cứ ai. Chưa kịp chợp mắt được bao lâu thì tiếng điện thoại vang lớn trong đêm tối tĩnh mịch Nhược An dụi mắt liền nhìn tên người gọi tới, quả nhiên là bà ta. Cô cũng chẳng muốn nghe máy liền tắt hẳn điện thoại, bà ta cũng không tha cho cô mà gọi liên tục đến khi Nhược An chịu bắt máy thì thôi...
"Alo...có chuyện gì..."
- Mày dám tắt máy của tao à...
"Bà nói nhanh chút, đêm thì phải để tôi nghỉ ngơi chứ..."
- Mày nghĩ tao thích gọi cho mày lắm hả...cuối tuần này nhà có khách, bố mày kêu mày về...
"Liên quan gì đến tôi..."
Từ khi Nhược An rời khỏi Kiều gia, dù gia đình có bất cứ buổi tiệc lớn bé thế nào đều cũng sẽ không bao giờ gọi cô về, vì họ đâu xem trọng cô. Nhưng cuối tuần chỉ là khách thôi mà lại gọi cô về thì chắc chắn có âm mưu gì đấy nên cô vội từ chối thẳng thừng...
"Cuối tuần này tôi bận, không về đâu..."
- Tao không quan tâm mày, nhưng bố mày thì không để chuyện đó xảy ra đâu...
"Rốt cuộc là có chuyện gì..."
- Hừ...mày về đây rồi biết chuyện gì...
Nhược An lại định hỏi tiếp gì đó nhưng bà ta vội cúp hẳn điện thoại. Có cha cô ở nhà chắc bà ta cũng không dám làm gì cô đâu, cứ về thử một phen xem thế nào...
Quả nhiên cuộc gọi bất ngờ của bà ta làm cô ngủ không yên giấc, cô không biết bọn họ sẽ lại nghĩ ra trò gì để hành hạ cô nữa, mà cô cũng không hề đắc tội gì với bọn họ, nếu có chắc chỉ là sự ghen ghét từ đứa em gái cùng cha khác mẹ kia thôi...
- -----
Like sau mỗi chap nhé