• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chia tay sao? Không...cô không thể chia tay với Trần Quân Minh được. Nếu chia tay cô sẽ sống như thế nào, cô sẽ đi về đâu nếu cả hai chia tay cơ chứ. Nhưng quan trọng là cô vẫn còn yêu anh rất nhiều...



"Em cởi là được đúng không...làm ơn đừng chia tay mà..."



Nhược An sợ hãi nhìn Trần Quân Minh nhưng vẫn nghe theo lời anh nói. Cô run rẩy cởi bỏ váy áo đồng phục ra, chỉ còn mỗi nội y như thứ che chắn cuối cùng bảo vệ cơ thể nữ nhân...



Trần Quân Minh tiến lại ôm lấy Nhược An liền ném mạnh lên giường. Anh cũng nhanh chóng thoát hết y phục trên người ra...



"Em biết tôi yêu em mà...nhưng em lại không nghe lời tôi...luôn làm tôi nổi giận là sao chứ..."



Trần Quân Minh không hôn Nhược An như cái cách anh thường làm mà trực tiếp cắn mạnh lên cổ để lại dấu hôn khiến cô bàng hoàng mà đẩy đầu anh ra nhưng chẳng hề hấn gì. Ngược lại càng kích thích bản năng chiếm hữu của nam nhân...



"Anh làm gì vậy...a..."



Trần Quân Minh cởi áo ngực cô từ khi nào, bàn tay mạnh mẽ của nam nhân không chút ôn nhu mà nắn bóp mạnh bạo. Miệng liền ngậm chặt bên còn lại mà mút mát như đứa trẻ con...



"Đừng mà..."



Nhược An không hề thấy dễ chịu một chút nào như lần trước cả hai từng thử qua. Động tác của anh mạnh bạo như muốn trút hết giận dữ lên cơ thể cô vậy. Nhược An còn chưa kịp thích nghi với những động tác thô bạo của nam nhân đã bị anh cởi bỏ lớp phòng bị cuối cùng. Cô sợ hãi ngồi dậy lại bị anh cầm chân kéo nằm xuống...



"Vốn định nhẹ nhàng vì đây là lần đầu của em...nhưng em lại làm tôi thất vọng quá..."



Đúng như lời Trần Quân Minh đã nói, anh không hề nhẹ nhàng có màn dạo đầu cho cô quen dần, mà trực tiếp đưa hạ bộ vào nơi kín đáo của cô. Đau đớn như rách làm hai khiến Nhược An rơi nước mắt cầu xin, đầu óc càng trở nên mụ mị nói năng theo cảm xúc...



"Đau...chết...chết mất..."



Nhược An đau lòng rơi nước mắt, cô chỉ biết bám vào vai Trần Quân Minh mà bấu chặt để anh mềm lòng giảm lực đạo. Cô sợ thật rồi...



"Tại sao lại làm vậy hả...tại sao lại phản bội tôi hả...em và cô ta y chang nhau..."



Mỗi một câu hỏi tại sao của Trần Quân Minh là một lần đau đớn mà Nhược An phải chịu đựng. Cô còn đau lòng hơn khi nghe anh nhắc đến cô ta...người con gái trong lòng thật sự của anh...



"Á..."



Nhược An cố nhắm chặt mắt để không nhìn thấy Trần Quân Minh, càng không muốn nhìn hành động thân mật của hai người. Cô biết loại chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra, nhưng không bao giờ ngờ tới sẽ xảy ra trong trường hợp éo le này...



"A...anh...anh...vốn không tin tôi...chưa một lần..."



Trần Quân Minh đang trong cơn khoái lạc liền bỏ ngoài tai những câu nói thoáng qua của Nhược An. Thứ duy nhất mà anh quan tâm lúc này chính là cơ thể nữ nhân dưới thân rất tuyệt vời...



Nhược An mệt đến nỗi không chịu được cơ thể đang đè lên người mình. Cô khóc một lúc liền ngất đi dưới thân Trần Quân Minh. Hôm nay đã quá đủ rồi, cô chịu đựng cái tình yêu này đủ rồi...



Trần Quân Minh không khiêng dè liền đưa hết tinh túy của mình vào người Nhược An, anh liền kéo chăn lại che phủ lấy cơ thể trần trụi đầy dấu hôn đỏ chói của cô mà chìm vào giấc ngủ...



Trần Quân Minh dĩ nhiên sẽ không bao giờ chia tay với Nhược An, vì cô chính là người con gái duy nhất sở hữu khuôn mặt giống người phụ nữ đó...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK