Nhược An xuống vườn hoa Trần Quân Minh trồng, ngoài hướng dương còn vô số những loài hoa xinh đẹp khác. Ngày còn bé cô cũng được tổ chức đào tạo bài bản các kỹ năng cơ bản trong cuộc sống, như cách cắm hoa thế nào để giấu được máy ghi âm...
Cô chọn vài bông hoa hồng đẹp nhất trong vườn, thêm một chút hoa nhí trắng điểm xung quanh vô cùng sang trọng, hợp với phong cách của giới quý tộc. Nhược An cũng phân phó cho người làm dọn dẹp toàn bộ tòa biệt thự sạch sẽ đâu đấy. Cô cũng nghĩ cha mẹ Trần Quân Minh sẽ ở lại qua đêm nên cô mua đủ thứ đồ dùng cần thiết cho họ...
Nhược An sai quản gia đi mua nguyên liệu của món ăn cô cần để nấu một bữa thịnh soạn. Dù cô không phải kiểu con dâu xuất sắc như những nhà tài phiệt khác, nhưng cô hoàn toàn tự tin vào tài năng nấu nướng của mình...
Quản gia nhận thấy Nhược An hết lòng vì thiếu gia cũng buông bỏ hoàn toàn ác cảm với cô. Thậm chí còn đề nghị giúp đỡ...
"Cô...à tiểu thư có cần tôi giúp gì không..."
Nhược An mỉm cười lắc đầu, việc bếp núc này e rằng phải tự làm để bày tỏ tâm ý thôi...
"Quản gia hãy giúp tôi quản lý công việc của người làm...phải đảm bảo xong đâu đấy trước bốn giờ chiều nhé..."
Quản gia gật đầu liền đi làm việc của mình. Nhược An cất thực phẩm vào ngăn đông lạnh để chiều cô nấu. Còn bây giờ sẽ đi chọn váy cho mẹ chồng tương lai...
Nhược An được bốn người vệ sĩ đưa đến trung tâm mua sắm sầm uất. Vì bốn người mặc áo đen hùng hổ đi đằng sau khiến ai nhìn thấy cô cũng đều né xa nhất có thể, nên bầu không khí cũng dễ thở hơn...
"Chiếc váy này đẹp thật..."
Nhược An định cầm chiếc váy lên xem thử, cùng lúc đó cũng có một người phụ nữ khác nhìn trúng nó. Cô để ý thấy người phụ nữ này mang một dáng vẻ sang trọng và cao quý, chắc lớn hơn cô một vài tuổi nhưng vẫn xinh rạng ngời, thậm chí còn đẹp hơn những hoa hậu trên truyền hình...
"Chiếc váy này thật sự rất đẹp và hợp với khí chất chị...nên chị cầm đi..."
Nhược An nở nụ cười tươi liền đưa chiếc váy cho Hạ Như. Cô định đến xem gian hàng khác thì nghe tiếng gọi lại...
"À cảm ơn em nhé, liệu chị có thể mời em đi uống cà phê được không..."
Nhược An cũng không từ chối, cô liền đi cùng Hạ Như ra quán cà phê trong khu trung tâm thương mại...
"Chị hiếm thấy ai mang bầu lại vừa trẻ trung và xinh đẹp như em đâu..."
Hạ Như buông lời cảm thấy trước cô gái trước mặt. Bà cũng để ý thấy có vài vệ sĩ của cô gái này đi theo từ đằng xa, e rằng gia thế cũng không bình thường...
"Chị cũng xinh đẹp lắm đấy, hơn những người trên truyền hình rất nhiều..."
Nhược An cũng không kiềm lòng được liền nói ra cảm nhận thật của mình. Cô e rằng đây là phu nhân của nhà tài phiệt nào đó nên mới có vệ sĩ đi theo từ đằng sau...
"Cho em hỏi nhé...chị đã kết hôn chưa..."
Hạ Như liền che miệng cười nhẹ, cũng vui vẻ trả lời...
"Chị kết hôn được ba mươi hai năm rồi..."
Nhược An mở to mắt nhìn người đối diện, vậy ít nhất thì chị ấy cũng năm mươi mấy tuổi rồi. Cô không thể tin được có người đẹp như thế ở độ tuổi trung niên...
"Trời ạ...chị đẹp lắm đấy, người phụ nữ đẹp nhất từ trước đến nay..."
Hạ Như liền cười vui vẻ, nhưng lại có chút thất vọng...
"Nhưng chị vẫn thua một người..."
Nhược An liền theo thói quen nắm tay Hạ Như an ủi...
"Không sao đâu chị...bản thân mình tự tin mới là điều quan trọng nhất..."
Hạ Như liền gật đầu hài lòng, bà liền xem đồng hồ đã đến giờ phải về...
"Chiều chị còn có hẹn nên về trước nhé...cảm ơn em vì bộ váy này..."
Nhược An gật đầu liền tiếp tục công việc mua sắm. Nếu ở thời của chị ấy, nói thua một người phụ nữ thì chắc chắn là Giai Ninh rồi. Ai có thể qua mặt mẹ cô về khoản xinh đẹp đến mức làm khuynh đảo các gia chủ của gia tộc hàng đầu cơ chứ...
Like sau mỗi chương nhé