• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỗi tháng Nhược An phải đến bệnh viện khám thai định kì, tuy cô không hề thích một chút nào nhưng vì Trần Quân Minh cứ liên tục năn nỉ nên cô đành đi cùng anh vậy.



Trần Quân Minh sốt sắng dậy từ sáng sớm, tự mình lái xe đưa Nhược An đến bệnh viện quốc tế của Hân Nghiên để kiểm tra. Khuôn mặt liền trong trạng thái vui vẻ, trái ngược với nữ nhân ngồi bên cạnh...



"Tôi đã bảo không thích đi bệnh viện rồi mà..."



Nhược An vừa nhai thức ăn đầy mồm vừa trách móc. Cô ghét cái mùi thuốc sát trùng trong bệnh viện, cứ mỗi lần hít phải liền buồn nôn...



"Anh đừng có tự làm theo ý mình được không hả..."



Trần Quân Minh không thèm nghe Nhược An lẩm bẩm suốt cả quãng đường, bây giờ anh mà nói lại cô thể nào cô chả khóc ầm ĩ lên rồi nói không sinh đứa bé ra, anh không thương tôi vất vả, anh không hiểu tôi,...vv. Nên quyết định im lặng là thượng sách...



Sau ba mươi phút lái xe, cuối cùng cũng đến nơi. Trần Quân Minh mở cửa xe cho Nhược An xuống, tiện tay cầm ô che nắng giúp cô...



"Hân Nghiên biết em không thích mùi thuốc sát trùng của bệnh viện, nên đặc biệt trồng nhiều hoa đằng sau bệnh viện...giúp em thay đổi không khí..."



Nhược An hơi mệt liền khoác tay Trần Quân Minh để anh đỡ cô, hiện tại bụng cô đã được năm tháng nên to ra rất nhiều. Cả hai theo thang máy lên tầng sáu của bệnh viện, đây cũng là nơi làm việc độc quyền của viện trưởng lẫn viện phó...



"Chào em..."



Hân Nghiên cười tươi nhìn Nhược An, đôi mắt vẫn dán chặt lên cái bụng hơi nhô ra của cô...



Trần Quân Minh biết Nhược An cười nhưng vô cùng khó xử, anh để cô ngồi trên ghế sô pha nghỉ ngơi, còn bản thân nói chuyện riêng với Hân Nghiên...



"Cô khám cho em ấy cẩn thận vào..."



Hân Nghiên nhún vai tiếp tục cười đùa...



"Anh nhanh thật đấy Quân Minh...em cưới trước anh còn chưa có baby, mà anh vừa công bố chuyện tình yêu có mấy tháng thì..."



"Vậy chắc tên Hoàng Cảnh Thiên có vấn đề gì rồi..."



Trần Quân Minh buông lời đùa cợt Hân Nghiên. Nhưng cô cũng chẳng bận tâm cho mấy, nói xấu chồng cô thì được còn cô thì không...



"Nhược An...em mau nằm lên đây..."



Nhược An e dè nằm lên bàn siêu âm để Hân Nghiên khám cho cô. Nếu là bác sĩ nữ bình thường khác thì không có vấn đề gì, nhưng Hân Nghiên lại là bạn bè nên có chút khó xử...



"Đấy...anh thấy có gì chuyển động trong bụng em ấy không...thấy nó đang xoay người chưa...nhìn này...con trai đấy..."



Hân Nghiên chỉ vào bộ phận có phần nhạy cảm của đứa bé cho Trần Quân Minh thấy, khuôn mặt đang vui vẻ liền cau mày lại...



"Này...bị nhầm à...phải là tiểu công chúa xinh đẹp chứ...sao lại là tiểu ma vương thế này..."



Trần Quân Minh quay sang nhìn Nhược An chỉ thấy cô đang cười. Chẳng lẽ cô đã biết từ trước mà không nói hay sao...



"Em biết nó là con trai rồi à Nhược An..."



Nhược An gật đầu, từ từ giải thích...



"À thì...tháng trước tôi có đi kiểm tra nên biết giới tính của con rồi...tại thấy anh bận quá nên tôi không nói..."



Trần Quân Minh khóc trong lòng thật lâu liền quay sang hỏi Hân Nghiên một câu hết sức ngớ ngẩn...



"Có cách nào chuyển giới tính của đứa bé thành con gái không...bao nhiêu tiền cũng được..."



"Bớt điên dùm...à có cách này...anh cùng em ấy sinh thêm đứa nữa...tùy vào nhân phẩm của anh có tốt hay không để quyết định..."



Trần Quân Minh biết Hân Nghiên đang đùa lại anh. Khuôn mặt điển trai cau lại liền đỡ Nhược An ngồi dậy. Anh cũng thanh toán viện phí xong đâu đấy liền lái xe đưa cô về...



"Tôi tưởng đàn ông mấy người thích con trai...sau này nối dõi tông đường chứ..."



Trần Quân Minh lắc đầu phản đối, liền trả lời cô...



"Nhưng con gái đáng yêu hơn, xinh đẹp giống em lại càng tốt...lỡ con trai nó giành em thì sao..."



Nhược An chưa hiểu ý của Trần Quân Minh cho lắm...



"Hả...giành gì cơ..."



"Thôi không có gì đâu...để tôi đưa em đi ăn trưa..."



Trần Quân Minh lái xe đến nhà hàng sang trọng nằm trên đường. Vì Nhược An cũng qua giai đoạn nghén rồi nên cô ăn cái gì cũng được...



"Những món này..."



Nhược An chọn xong liền đưa cho phục vụ thực đơn, cô liền cảm thấy có rất nhiều ánh mắt nữ nhân đang hướng về phía Trần Quân Minh từ đằng sau...



"Bọn họ nhìn anh từ nãy đến giờ đấy..."



Trần Quân Minh theo hướng mắt của Nhược An nghiêng đầu bắt gặp một tốp ba bốn nữ nhân trẻ trung đang nháy mắt với mình...



"Kệ bọn họ...em quan tâm làm gì..."



Trần Quân Minh vừa nói dứt câu đã thấy Nhược An đứng trước mặt, ra lệnh cho anh...



"Đổi chỗ...nhanh..."



Trần Quân Minh ngoan ngoãn liền đứng dậy ngồi vào chỗ Nhược An, cô liền đưa mắt nhìn bọn họ...



"Vệ sĩ...đuổi đám người kia ra khỏi đây..."



Một cô gái trong số bọn họ thấy Ngược An vô lý, liền tiến lại đập bàn...



"Này bà dì...chúng tôi đã làm gì mà dì phải đuổi chúng tôi..."



Nhược An vẫn giữ bình tĩnh đưa tay chống cằm, cô sẽ cố gắng tích đức cho con trai bằng cách không giết người trước mặt...



"Tôi thích...có ý kiến gì sao..."



Nữ nhân kia cũng không vừa, liền lôi trong túi ra vài tờ tiền chẵn...



"Tôi cũng đề nghị phục vụ đuổi người phụ nữ này ra khỏi đây..."



Nhược An đứng dậy, khoanh tay khiêu khích người phụ nữ trước mặt...



"Nhà hàng này là của tôi..."



Nhược An liếc mắt về phía Trần Quân Minh để anh biết mình phải làm gì. Anh liền lấy điện thoại ra gọi cho ai đó...



"Mua lại nhà hàng HC trên đường XX...nhân ngày vợ tôi không được vui..."



Nhược An mỉm cười hài lòng nhìn Trần Quân Minh...



"Nghe rõ chưa..."



Người phụ nữ kia biết mình đã chọc giận lầm người liền vội vàng rời khỏi, thế lực của bọn họ không phải dạng vừa nên không thể đụng đến được...



- ----



Like sau mỗi chương nhé

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK