"Thời gian bắt đầu chính là hai giờ sáng..."
Kiều Hải lựa chọn thời gian làm việc xấu cũng hợp lý thật đấy. Trong thế giới ngầm được các gian thương đặt ra, khoảng thời gian từ mười hai giờ đêm đến năm giờ sáng chính là 'thời khắc quỷ' mà tội lỗi được lên ngôi. Bất kì tội ác nào cũng không bao giờ được phơi bày trong khoảng thời gian đó...
Kiều Hải chỉ tập trung ăn chơi chác táng mà không làm ăn gì nhưng vẫn giữ được khối tài sản khổng lồ chính là vì anh ta biết tận dụng khoảng thời gian năm tiếng này để làm ăn với bọn gian thương. Bằng cách chuốc thuốc những nữ nhân có tham vọng mà giao dịch với bọn đàn ông giàu có chìm đắm trong nhục dục...
Có rất nhiều nữ nhân ngây thơ vừa bước vào giới giải trí không hề hay biết âm mưu kinh khủng này. Bị hủy hoại chỉ sau một đêm nhưng không dám lên tiếng. Có người tố cáo bọn họ thì lại không sống được quá ba ngày...
"Đáng lẽ ra tên khuyết tật tính cách này không nên được sinh ra trên đời..."
Nhược An vừa nhắm mắt vừa lẩm bẩm trong miệng. Cô đang nghĩ xem sẽ giết hắn bằng cách nào để an ủi những linh hồn vô tội đã bị giết đây. Nếu bắn một phát súng vào đầu hắn thì nhẹ nhàng quá...
"Tiểu thư đừng nên suy nghĩ nhiều, có chuyện gì khó nghĩ cứ nói với tôi..."
Nhược An nghiêng đầu nhìn ánh mắt kiên định muốn giúp cô của trợ lý...
"Tôi đang nghĩ xem nên giết hắn bằng cách gì để an ủi những người bị hại..."
Trợ lý biết Nhược An không muốn kẻ ác có một cái chết quá nhẹ nhàng như bắn một phát súng vào đầu. Tính cách của cô chính là vờn hắn thật đau khổ rồi mới giết hắn...
"Chẳng phải hắn thích các bữa tiệc cùng mỹ nữ nhảy múa sao...ngài hãy dùng cách đó..."
Nhược An liền cười tươi xoa đầu trợ lý, ý kiến hay như vậy đúng thật nên áp dụng lên người tên khốn khiếp ấy....
Chiếc xe đưa Nhược An về khách sạn để cô nghỉ ngơi thật tốt đến khi buổi tiếc đêm mai diễn ra. Nhược An theo thói quen liền gọi điện cho Lý Gia Thành, vì mới gần chín giờ nên chắc cậu vẫn chưa ngủ...
"Honey à...đoán xem em đã lấy được gì..."
- Nghe giọng vui như vậy, chắc là thiệp mời đến bữa tiệc trụy lạc đúng không...
"Hiểu em thật đấy...mà anh đang làm gì thế..."
- Làm việc để cung cấp tiền cho em ăn chơi đấy...
"Nghe anh nói như em vô dụng lắm không bằng..."
- Nghe nói Trần Quân Minh cũng đang ở Canada...
"Vậy à...em sẽ hẹn anh ta đi thăm mộ của Mộc Tuyết yêu dấu..."
- Chẳng lẽ em không biết việc này sao...tôi tưởng em nhạy bén lắm cơ mà...
"Haha...anh lại đùa rồi, em cũng bận lắm chứ..."
- Vậy nghỉ ngơi cho tốt, anh chỉ đang quan tâm em thôi...
"Vâng, anh cũng vậy..."
Nhược An cúp điện thoại liền ném mạnh trên giường, miệng liền lẩm bẩm chửi thề...
"Tên khốn khiếp..."
Lý Gia Thành cũng giống Trần Quân Minh vài phần, thích kiểm soát cuộc sống tự do của cô mà. Nhưng Nhược An không thể giết Lý Gia Thành được, vì đó là ân nhân đã cứu vớt cuộc đời của cô...
Nhược An liền thay trang phục dự tiệc ban nãy ra ném vào xô quần áo. Cô liền ngâm mình trong bồn tắm thảo dược đã được pha sẵn khoảng ba mươi phút. Xong xuôi mới mặc áo ngủ ra lau khô tóc để chuẩn bị đi ngủ...
Đột nhiên, tiếng điện thoại lại một lần nữa vang lên. Hiện lên tên của Trần Quân Minh trên đó...
"Nói..."
- Sao vậy Annie, tôi tưởng em đang vui chứ....
"Này Trần thiếu, tôi đang muốn giết người lắm, cho anh ba phút trình bày..."
- Haha...tôi chỉ muốn chúc mừng em vì giành được tấm thiệp mời thôi mà...
"Còn tôi thì muốn cùng anh đến thăm mộ Mộc Tuyết đấy..."
Nhược An nói trúng điểm yếu của Trần Quân Minh liền thấy anh im lặng một hồi lâu mới trả lời...
- Được thôi...ngày mai tôi đến đón em...
"Nghe hay đấy, hẹn anh lúc tám giờ..."
- Được...
Nhược An cười khinh bỉ nhìn lên dãy số. Không ngờ anh ta lại đồng ý việc cùng cô đến thăm người anh ta yêu nhất, cũng chính là mẹ của cô...