Hesiod nhận định nhân loại tăng lên lực lượng tương đương tìm hiểu thời đại ngày xưa, vì lẽ đó mệnh danh cấp độ chiến sĩ tầng thấp nhất là chiến sĩ Hắc Thiết, cũng không ngừng tìm hiểu thời đại, tiến tới mệnh danh chiến sĩ Thanh Đồng, chiến sĩ Bạch Ngân, chiến sĩ Hoàng Kim. . .
Mộng cảnh Valhein biến hóa càng lúc càng nhanh.
"Ho khục. . . khục. . . ho. . ."
Valhein ho khan kịch liệt, thức tỉnh, vừa mở mắt, thứ nhìn thấy chính là bầu trời xanh thẳm, cùng với mấy người Corro và Lowens bên trong dư quang.
Valhein khó thở, theo bản năng đứng dậy, hai tay chống đất miệng lớn ra sức hô hấp. Qua một hồi lâu chậm rãi đứng lên, đánh giá phía trước.
Gần nhất chính là Corro cầm loan đao trong tay.
Sau lưng Corro, Lowens khuôn mặt dữ tợn lạnh lùng nhìn sang.
Sau lưng Lowens, bốn thanh niên khỏe mạnh cao hơn Valhein hai cái đầu đứng thành hàng, hai tay ôm ngực, hất cằm lên cao, trong mắt tràn ngập ý uy hiếp.
Những đại hán kia ngăn trở tầm mắt, Valhein không nhìn thấy người ngoài cửa.
Valhein khẽ cau mày, rất nhiều trí nhớ tràn vào trong đầu.
Trong nháy mắt tiếp theo, ngón cái và ngón trỏ của Valhein nhẹ nhàng song chụm lại (*), thân thể chậm rãi thẳng tắp, hai vai mở rộng về phía sau, hai cánh tay mở ra về phía hai bên, ưỡn ngực ngẩng đầu, đồng thời hít sâu.
(*): Cách bắt ấn “Gian Mudra”, nhiều quan điểm cho rằng sẽ giúp giảm bớt căng thẳng, lo lắng, những cảm xúc tiêu cực,.... Giống kiểu tay chụm lại khi ngồi thiền của mấy vị tiên á.
Mấy người khác lộ vẻ nghi hoặc, ánh mắt Lowens nguyên bản lạnh như băng trở nên đặc biệt sắc bén, hắn phát hiện, sau khi Valhein đứng thẳng thân thể, hai mắt sương mù mông lung, nhưng trong nháy mắt, sương mù tiêu tan, hai mắt sáng tỏ, sáng ngời tựa như bó đuốc trong đêm.
Thời khắc này, Valhein thật giống như đổi thành một người khác.
Valhein lại lần nữa hít sâu một hơi, quay đầu nhìn về phía tây trung tâm thành phố Athens.
Trung tâm thành phố Athens, nằm ngang một toà núi nhỏ cao trăm mét, trên đỉnh ngọn núi, là quần thể kiến trúc thần điện trứ danh, cả tòa núi nhỏ được gọi là Vệ thành Athens.
Giống như ngày xưa đã như thế, bốn phía Vệ thành Athens bị sương mù nhàn nhạt bao phủ, chỉ có thể nhìn thấy tượng thần nữ thần Trí Tuệ Athena cực lớn.
Ở dưới tượng thần Athena hùng vĩ trắng noãn, cả tòa Vệ thành dường như cái bệ cho tượng thần, mà sương mù cũng không thể quét qua đầu gối tượng thần.
Valhein chậm rãi quay đầu, nhìn về cảng sư tử phía đông.
Nơi đó, sừng sững một toà tượng thần thanh đồng to lớn cao gấp đôi so với tượng thần Athena, cũng là kiến trúc cao nhất thành Athens, giống như ngọn núi, tượng thần Zeus.
Như ở trên đám mây.
Hy Lạp ở thế giới này, so với Hy Lạp cổ ở sao lam lớn gấp mấy chục lần, thành Athens cũng lớn mấy chục lần so với Athens ở sao lam.
Valhein thu hồi ánh mắt, bình tĩnh mà nhìn Lowens, chậm rãi nói: "nợ nần của Cha mẹ, ta sẽ giải quyết."
Lowens nhạy bén phát giác "Giải quyết" và "Trả lại" không giống nhau, không biết làm sao, nội tâm hắn bay lên một tia bất an, nhưng hắn nhìn xẹt qua khuôn mặt non nớt kia, lại nghĩ tới vừa nãy suýt chút nữa hù chết Valhein, khóe miệng hiện lên một nụ cười gằn.
"Lão Corro, tên tiểu tử này làm sao trả tiền lại?" Lowens hỏi. .
Corro tướng mạo hàm hậu bước lên trước, cung kính nói: "Khởi bẩm Lowens lão gia, hắn đại khái chỉ có thể chạy đến nhà người quen biết dập đầu lạy vay tiền, giống như con chó hoang."
Valhein cắn răng, nhìn lão Corro, nội tâm phun trào hận ý ngăn chặn không được.
"Ta cho ngươi cơ hội vay tiền." Lowens nói.
Valhein kiên định nói: "Trước ngày mai nhất định thu đầy đủ tiền."
"Thật vậy sao?" Con rết trên mặt Lowens đột nhiên vặn vẹo.
Lowens đột nhiên bước ra một bước, mặt ngoài da thịt đột nhiên biến sắc, toàn thân toả ra màu sắc kim loại thanh đồng, cả người giống như đồng.
Không chờ Valhein phản ứng lại, Lowens nhanh như tia chớp đưa tay phải ra, giống như ma ưng săn mồi, nắm lấy gáy Valhein, đột nhiên giơ lên cả người Valhein giữa không trung.
"Ô ô. . ."
Giữa không trung, Valhein khó thở, trong đầu hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng ưỡn ẹo thân thể, hai chân đá loạn, hai tay toàn lực bẻ tay Lowens.
Thế nhưng, tay Lowens giống như kìm sắt gắt gao khóa lại cổ của hắn, hắn thậm chí không cách nào lưu lại một tia vết trảo nào ở trên da Lowens.
Valhein hai mắt chậm rãi lồi ra phía ngoài, sắc mặt càng ngày càng xanh tím, giãy dụa càng ngày càng nhẹ.
Thế giới chậm rãi rơi vào bóng tối, tràn ngập sợ hãi, hắn cảm nhận được tuyệt vọng trước nay chưa từng có, tử vong đã hàng lâm.
"Ta không muốn chết!" Valhein gào thét ở bên trong tâm, thế nhưng, đáp lại hắn chính là bóng tối càng sâu thẳm, còn có yên tĩnh xa xưa.
Valhein chậm rãi nhắm hai mắt lại. . .
"Lowens lão gia, đừng tiếp tục, sẽ giết chết hắn. . ." Một bên, Corro kinh hồn bạt vía nói.
"Ừm."
Lowens buông lỏng tay, Valhein rơi xuống từ giữa không trung.
Ầm. . .
Valhein ngã xuống đất, ho kịch liệt thấu tiếng, miệng lớn hô hấp, phát ra tiếng hít thở cấp tốc.
"Như là lừa hí." Lowens nói xong, mỉm cười, xoay người đi ra phía ngoài.
Con rết trên mặt hắn giống như đang bò chầm chậm.
Bốn thanh niên khỏe mạnh kia vội vàng thối lui về hai bên, nhường ra một con đường.
"Trước hừng đông, ta sẽ trở lại." Lowens nhanh chân đi ra phía ngoài.
Corro cúi người xuống, híp mắt, hàm hậu cười nói: "Từ bỏ căn nhà đi, nếu không, ngày mai khu dân nghèo sẽ có thêm một bộ tàn thi bị chó hoang ăn sạch sẽ." Nói xong cười rời đi.
Valhein dùng hai tay chống đỡ mặt đất, vô lực ngồi, gắt gao cắn răng, mười ngón hầu như toàn bộ đâm vào trong đất bùn.