Valhein không mù quáng vui vẻ, không trực tiếp nhận sức mạnh này, mà là không ngừng phân tích. Cuối cùng, hắn loáng thoáng hiểu được một điều, nhưng khó mà nói rõ được, dường như có lớp pha lê mơ hồ ngăn cách mình với thế giới. “Nếu đã là vốn nên nhận lấy thì phải gánh vác trách nhiệm.” Valhein nói xong vươn tay chỉ một cái, ngai thần quốc gia to lớn hóa thành ánh sáng vàng chui vào người của hắn. Valhein lập tức rút ra khỏi không gian phế tích, đi vào trạng thái minh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.