"Tay của ta rất sạch sẽ, nhưng ta lại không thể quản tốt bọn họ, xin lỗi." Jacques thu lại nụ cười, đưa tay chạm vào phần tóc bị máu dính bết lại, nhẹ nhàng gỡ ra. "Ngươi không hề có lỗi với bất kỳ ai." Valhein nói. Jacques thở dài, nói: "Khi đó ta muốn nói đạo lý với Cammonra, không ngờ lại dẫn tới chiến đấu, bị ép rời đi. Càng không ngờ Cammonra lại không có chút tinh thần quý tộc nào... không, là không có chút nhân tính nào, hắn lại phái người bắt vợ của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.