"Ta và em đã lâu rồi không so đấu, hoài niệm thật đấy." Sisyphus cầm cành cây đi tới phía trước, kiếm Tàng Quan lơ lửng bên trái hắn. Paloma dùng thương kiếm đâm thẳng tới. Ánh mắt của nàng chăm chú, bước chân trầm ổn, thương kiếm lao vút tới không hề có chút động tác dư thừa nào, cũng không có chút sơ hở nào. "Quá chậm." Sisyphus mỉm cười nhẹ nhàng nghiêng người né tránh thương kiếm Chiến Thắng, vung cành cây, nặng nề quất vào vai trái Paloma. Chát... Giáp da rách toạc, thần lực Thánh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.