Đông đảo quý tộc tới dùng cơm đều chào hỏi cụ già, giọng nói tràn đầy tôn kính. Aeschylus không ngừng mỉm cười gật đầu. Ba người ngồi xuống, Valhein cười nói: "Chúng ta ăn trước rồi hãy nói chuyện, đừng để ông cụ bị đói bụng." "Ta cũng nghĩ vậy." Aeschylus cười nói. Valhein không ngờ vị cha của bi kịch này lại là một cụ già có tính cách sáng sủa như vậy. Có lẽ, biết được niềm vui của người, biết được bi thương của người. Kelton một lần nữa tự mình tới, giảng giải cặn kẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.