Đây là lần đầu tiên kể từ khi sinh ra cô ta gặp phải một loại áp lực khủng khiếp đến cỡ này.
Thân người tựa như bị hoá đá, đầu óc ngờ nghệch, trống rỗng, miệng lắp bắp không thốt nổi một câu.
Tựa như không khí càng ngày càng nặng, đè lên thân người của cô khiến cho chân tay nhũn mềm.
Đây là cảm giác về cái chết đang cận kề. Rằng những lời cậu nói không chỉ là đùa cợt.
Bỗng dưng Bạch Thi Tịnh thở dài một hơi khiến cho Lại Vi Vi thót kinh.
Cậu nhắm mắt lại, rồi mở ra. Một màu nâu nhàn nhạt ở đồng tử mắt lại quay trở về.
Bạch Thi Tịnh bất ngờ đứng thẳng lưng dậy, chân lùi ra sau hai bước, miệng nở một nụ cười.
"Ái chà, xin lỗi cô tiểu thư. Lớn đầu rồi, tuổi thanh xuân cũng chẳng bấy nhiêu mà lại chơi cái trò đe dọa người khác này. Vậy thì người ta còn nhìn mình ra gì nữa?" Cậu cười một tiếng thân thiện.
"Vậy nhé. Tạm biệt cô tiểu thư."
Nói rồi, cậu bước chân rời đi khỏi chỗ của Lại Vi Vi, hoà mình vào một đám đông người qua lại.
Lúc này thì Lại Vi Vi mới bất chợt đầu óc tỉnh táo, khi thấy cậu đã dõng dạc bước chân lẩn đi mất hút, cô ta vội vã đẩy cửa xe đuổi theo.
Cậu ta nói Mạn gia sẽ nhúm tay vào? Vậy chẳng lẽ cậu ta với Mạn Châu Sa Hoàng đã…?
Không! Tuyệt đối không thể!
Từ trước đến nay Lại Vi Vi luôn tự hào với chiến tích ở bên cạnh và nói chuyện với Mạn Châu Sa Hoàng quá 10 phút, điều này chỉ đặc biệt cô ta làm được.
Từ đó tự sinh ra ý nghĩ trong lòng là anh đang đối xử đặc cách với cô ta. Mạn Châu Sa Hoàng đang coi trọng cô ta.
Chỉ mình Lại Vi Vi mới được làm vợ Mạn Châu Sa Hoàng.
Anh ta là người duy nhất mà Lại Vi Vi chưa từng cám dỗ được.
Suốt xưa nay cô ta muốn gì sẽ có đó, nhưng chỉ mình Sa Hoàng - một người vừa có phong độ và ngoại hình điển trai, tiền tiêu đi như nước mà không bằng nổi 1 /100 tiền một ngày anh thu vào, đảm bảo cho Lại Vi Vi một cuộc sống như mơ là chưa có được.
Chẳng có một ai phù hợp hơn với Mạn Châu Sa Hoàng ngoài cô ta cả!
Trên đời này không một ai yêu anh hơn cô ta!
Chắc chắn Lại Vi Vi phải trở thành vợ anh.
Ý nghĩ Bạch Thi Tịnh đã thành công thiết lập mối quan hệ với Mạn Châu Sa Hoàng cô ta hoàn toàn không muốn tin.
"Này! Đứng lại!" Lại Vi Vi nói vọng theo, hấp tấp đến suýt trật chân ngã mất.
Nhìn dòng người trôi qua đông đúc như những hàng dây chuyền di chuyển đan xen không ngừng, Lại Vi Vi nhìn ngó khắp nơi đến mỏi cả mắt cũng chẳng còn thấy bóng dáng của Bạch Thi Tịnh đâu ra.
Cậu đã hoà mình vào trong đám đông rồi thuận tiện lẩn mất rồi.
Nghĩ tới đây, cô ta cay cú cả mặt mày, tức giận dậm chân xuống đất.
E rằng sau sau khi Lại Vi Vi quay về nhà sẽ có một vài người giúp việc bị vạ oan.
"Phụt! A ha ha ha ha!"
Thấy biểu cảm hớt hải của Lại Vi Vi, Bạch Thi Tịnh không khỏi bật cười thành tiếng, đắc ý dạo bước trên vỉa hè về lại chỗ cũ chờ taxi.
Cậu có thể nhìn thấy cô ta, mà cô ta lại không thể thấy cậu. Thử xem cậu cũng có năng khiếu để học làm ninja đấy chứ?
Tính đứng chờ xe qua, nhưng nghĩ lại thấy tiết trời nay khá đẹp. Nắng vàng nhẹ ấm áp chứ không gây gắt như mùa hạ, rất phù hợp để hưởng thụ một buổi đi dạo.
Bạch Thi Tịnh không đứng chờ nữa mà đi thẳng một mạch ra trung tâm thành phố, thấy có cửa hàng nào trông vui mắt sẽ tạt vào xem qua.
Bất ngờ điện thoại trong túi áo cậu kêu "Tinh!" một tiếng, hiển thị tin nhắn đến.
Cậu mở điện thoại ra, lướt màn hình, bấm vào ứng dụng tin nhắn.
Bạch Thường Hi: [Anh làm việc xong chưa? Nếu rồi thì tạt qua Tocotoco mua cho em một cốc trà sữa vị matcha trà xanh nha]
[Cỡ L, trân châu trắng, full topping]
Bạch Thi Tịnh mặt không biến sắc, gửi lại cho cô bé những trang báo mạng.
Lúc này Bạch Thường Hi đang ở nhà, tưởng cậu gửi tin nhắn đồng ý thì vội vàng mở ra xem, chỉ thấy ngập đầu là những dòng tiêu đề.
"Một cô gái uống trà sữa phải nhập viện gấp vì ngộ độc thực phẩm."
"Uống trà sữa gây béo phì."
"Mất ngủ, tăng cân, da nổi mụn… và nhiều tác hại khác của việc uống trà sữa."
"Trà sữa có thể gây tổn thương nội tạng, tuyệt đối đừng làm ngơ!"
"Sốc! Một người đàn ông uống trà sữa bị chân trân nghẹn ở cổ họng đến tắt thở."
Bạch Thường Hi: "…" Người này có thật sự là anh trai mình không?
Bạch Thi Tịnh tắt điện thoại cất lại vào trong túi áo, lại nhận được những tin nhắn nài nỉ của Bạch Thường Hi nên bất đắc dĩ phải nuông chiều theo ý cô bé, đến quán trà sữa mua một li theo đúng yêu cầu của cô.
"Tổng của quý khách là 48.000 đồng ạ."
"Đây." Bạch Thi Tịnh lấy từ trong ví ra một số tiền tương ứng, đưa cho nhân viên quầy hàng.
Tiền còn chưa đưa tới tay, một bàn tay trắng nõn cùng với một chiếc thẻ ngân hàng từ đằng sau sượt qua mặt của Bạch Thi Tịnh, kèm theo đó là một giọng nói vừa lạ vừa quen khiến cho cậu phải rùng mình.
"Tôi muốn thanh toán thay cho người này."
Lời tác giả: Các bạn thử đoán xem người này là ai nè? _(/_L)_