Sau lần gặp gỡ trước, Thẩm Nhất Nhất cứ ngỡ cả đời này họ sẽ không còn cơ hội gặp lại.
Vậy mà không ngờ, Trương Húc lại đột nhiên gia nhập giới giải trí?
Gương mặt cậu ta vốn dĩ đã rất dễ nhìn, mang phong cách chàng trai nhà bên năng động, tràn đầy sức sống, cộng thêm khí chất thiếu niên phơi phới, đúng chuẩn hình mẫu được yêu thích nhất trong dòng phim thanh xuân vườn trường hiện nay.
Lúc trước, Thẩm Nhất Nhất cũng từng có ý muốn mời cậu ta làm diễn viên.
Chỉ là trong lúc trò chuyện với bà ngoại Trương, cô đã dò hỏi một chút thì được biết Trương Húc hoàn toàn không có ý định làm minh tinh.
Vẻ mặt bà ngoại Trương lúc đó hào hứng đến mức hai mắt sáng rực, đến giờ Thẩm Nhất Nhất vẫn còn nhớ rõ.
“Nó lớn lên ở cái nơi này, không biết bao nhiêu đoàn phim đã để mắt đến nó! Nếu nó mà có ý định đó thì đã sớm ra mắt rồi!”
Lúc đó Thẩm Nhất Nhất đã nghĩ: Đúng vậy, mỗi người một chí hướng.
Với tính cách ngang bướng, không theo khuôn phép của Trương Húc, nếu thực sự làm nghệ sĩ, có lẽ chưa được mấy năm đã sụp đổ sự nghiệp.
Hơn nữa, giới danh lợi không phải dễ dàng gì mà chen chân vào được.
Những kẻ không giữ vững được bản tâm, sớm muộn gì cũng bị tư bản thao túng, kết cục khó lường.
Dù sao Trương Húc cũng còn trẻ, chưa trải qua vài phen tôi luyện, không thể nào dễ dàng đứng vững trong giới giải trí được.
Cậu ta đột ngột phá vỡ nguyên tắc trước đây, nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó.
Gia đình gặp chuyện?
Cần tiền gấp?
Thẩm Nhất Nhất bảo Cao Hiểu tìm người đến phim trường Vân Mộng để hỏi thăm.
Không ngờ kết quả hỏi được lại hoàn toàn khác với dự đoán của cô.
“Bà ngoại Trương vẫn khỏe mạnh, dì cũng sống như trước, bạn bè của Trương Húc thậm chí còn chưa từng nghe nói cậu ta muốn gia nhập giới giải trí, còn tưởng người của chúng ta đang nói đùa.” Cao Hiểu nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-hai-bao-co-tong-theo-duoi-vo-that-khac-thuong-myhi/chuong-317.html.]
Thấy Thẩm Nhất Nhất cau mày, Cao Hiểu bổ sung: “Tuy nhiên, có một điểm tôi cảm thấy đáng nghi.”
“Hửm?”
“Hơn nửa tháng trước, Trương Húc đã rời khỏi phim trường Vân Mộng, cậu ta nói với đồng nghiệp là đến Ma Đô tìm người.” Cao Hiểu dừng một chút, “Đồng nghiệp của cậu ta đều cho rằng… cậu ta đến tìm cô.”
Thẩm Nhất Nhất sững người.
Cô suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng vẫn kìm nén được ý muốn gọi điện thoại cho Trương Húc.
Vì đối phương đã ký hợp đồng với Tinh Quang Truyền Thông, về sau cùng hoạt động trong một giới, chắc chắn sẽ có cơ hội gặp lại.
“Hiểu, cô lại tìm một người có quan hệ thân thiết hơn để hỏi thăm xem, Trương Húc đến Tinh Quang Truyền Thông vào ngày nào?” Thẩm Nhất Nhất nói.
Cô vẫn cảm thấy chuyện này quá kỳ lạ.
Cao Hiểu lại đi dò hỏi một phen, lần này, thông tin mà họ có được càng gần với suy đoán của Thẩm Nhất Nhất.
“Ngày hôm sau cô trở về Ma Đô, Trương Húc đã đến.”
“Ban đầu cậu ta đến chỗ người bạn học cũ làm đại diện dược phẩm ở Ma Đô, nhưng không phải là đến tìm việc.”
“Quan trọng nhất là, ngày cô và Cố tổng kết hôn, Trương Húc đã đến hiện trường…”
Thẩm Nhất Nhất rùng mình.
Nhớ lại mọi chuyện ngày hôm đó, cô chỉ cảm thấy như một giấc mơ, cô buông bỏ sự khống chế và chấp niệm đối với mọi việc, chỉ đơn thuần nghe theo con tim mách bảo, tiện thể cho Tần Hiếu Lâm một đòn đau!
Bây giờ ngẫm lại, Thẩm Nhất Nhất nào có thể không hiểu, những gì cô có thể làm đều là do nhà họ Cố ngầm cho phép.
Còn những thứ Cố Hồng Việt cho rằng không xứng đáng xuất hiện trong buổi lễ long trọng đó, anh đều lặng lẽ loại bỏ.
Ví dụ như, sự xuất hiện của Trương Húc.
Thẩm Nhất Nhất còn muốn bảo Cao Hiểu đi điều tra thêm chi tiết, nhưng Cao Hiểu lắc đầu với cô.
“Cuối cùng Trương Húc bị vệ sĩ đưa đi, đến khi có tin tức thì chính là cậu ta đã ký hợp đồng với Tinh Quang Truyền Thông. Trương Húc bị đưa đến phim trường Thiên Sơn để quay phim, vai diễn mà cậu ta nhận… Ban đầu là cô thay Trần Dịch Lỗi xem trúng.” Cao Hiểu thành thật báo cáo.