"Hai ngày nay anh ta toàn ở sòng bạc Ma Thành, tôi đã bảo mấy anh trai tôi theo dõi anh ta rồi. Nhìn chung vẫn như cũ, không gần gũi phụ nữ, có vài kẻ có ý đồ xấu xa đều bị người bên cạnh anh ta xử lý hết."
Đàm Linh Ngọc lại "chậc" một tiếng, "Nhưng tôi thật sự không hiểu nổi đàn ông! Chuyện trên mạng anh ta không thể nào không xem được chứ! Hơn nữa anh ta còn dẫn theo trợ lý ra ngoài. Chuyện lớn như vậy, anh ta lại không hỏi han gì ư?"
Thẩm Nhất Nhất lại cười một cách nhẹ nhõm, "Trong mắt anh ấy, những chuyện này có là gì đâu. Toàn là tin đồn nhảm nhí, lại không ảnh hưởng gì đến lợi ích của Cố thị, không đáng để anh ấy phải bận tâm."
"Tâm trạng và cảm nhận của cô không quan trọng sao?" Đàm Linh Ngọc thở dài, "Cũng đúng, loại đàn ông như anh ta, trong lòng trong mắt đều là làm sao để tạo dựng đế chế thương mại, mở rộng bản đồ thương nghiệp, nào có chỗ cho tình yêu nam nữ chứ."
Nói đến đây, Đàm Linh Ngọc không khỏi nhớ tới những lời khuyên bảo của bố cô trước đây.
Nếu thật sự theo đuổi người đàn ông như vậy, sau này cả đời phải học cách tự tìm kiếm hạnh phúc cho mình.
Mong muốn có được sự ấm áp từ anh ta, chỉ tự biến mình thành kẻ điên rồ mà thôi.
Bởi vì anh ta căn bản không hiểu thế nào là yêu một người.
Cảm giác này, đại khái giống như muốn ấp gà con từ đá vậy.
Ép buộc bản thân, cũng làm khó người khác.
"Bỗng nhiên tôi hiểu vì sao A Dao lại nói trong nhóm chat là cô không yêu Cố Hồng Việt nữa." Đàm Linh Ngọc thay Thẩm Nhất Nhất cảm thấy không đáng, "Đừng yêu anh ta nữa, không đáng đâu."
Thẩm Nhất Nhất cười nhẹ, "Nếu không còn chuyện gì khác, tôi cúp máy trước đây, bây giờ công ty đang rối ren lắm, có rất nhiều việc cần phải xử lý ngay."
Nói chuyện yêu đương, quá lãng phí thời gian làm việc của cô.
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Nhất Nhất rời khỏi công ty, định bụng trực tiếp đi gặp Cố Nhược Dao.
Cố Nhược Dao có rất nhiều công ty con, số điện thoại riêng cũng không ít.
Thẩm Nhất Nhất không liên lạc được với cô ấy, định dùng cách đơn giản nhất, lần lượt tìm đến từng nơi một.
Cô cũng không phải chỉ biết dùng sức mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-hai-bao-co-tong-theo-duoi-vo-that-khac-thuong-myhi/chuong-613.html.]
Thẩm Nhất Nhất đoán, tai mắt của Cố thị rất nhiều, cô không tìm được Cố Nhược Dao, nhưng nhất định sẽ có người tìm được Cố Nhược Dao.
Chỉ cần cô đủ cố gắng, tin tức nhất định sẽ đến tai Cố Nhược Dao.
Muốn đấu với tiểu công chúa của Kinh Thị, một mình cô đơn thương độc mã thì không có cơ hội thắng.
Đàm Linh Ngọc chỉ nói với cô đối phương rất lợi hại, điều cô muốn biết, là điểm yếu của đối phương.
Thẩm Nhất Nhất chạy đến công ty mà Cố Nhược Dao thường đến nhất.
Hơn nữa, chiếc xe mà Cố Nhược Dao hay dùng nhất cũng đang đỗ ở dưới lầu công ty.
Thẩm Nhất Nhất cảm thấy, lần này mình nhất định nắm chắc phần thắng, nhất định có thể gặp được Cố Nhược Dao.
Nào ngờ, lễ tân ở công ty lại rất khách sáo ngăn cô lại.
"Thiếu phu nhân, hôm nay lịch trình của Cố tổng rất kín, bây giờ tôi cho cô vào, cô cũng không gặp được Cố tổng đâu. Hay là, muộn một chút nữa, sau khi Cố tổng xong việc, tôi sẽ nhắc Cố tổng là cô có đến, cô thấy được không?"
Thẩm Nhất Nhất đánh giá xung quanh, "Tôi có thể đợi."
Lễ tân cười khổ, "Thiếu phu nhân, bây giờ chúng tôi kiếm được việc làm không dễ dàng gì, xin cô đừng làm khó tôi."
"Tôi không làm khó một mình anh, thì không biết sẽ có bao nhiêu người phải chết, thật ngại quá." Nụ cười của Thẩm Nhất Nhất mang theo sự lạnh lùng.
Lễ tân ngẩn người.
Cuối cùng, anh ta cũng không thể ngăn cản Thẩm Nhất Nhất, Thẩm Nhất Nhất cứ như vậy ngồi đợi ở phòng khách tầng một của công ty.
Một tiếng đồng hồ.
Hai tiếng đồng hồ.
Ba tiếng đồng hồ.
Cô đợi cả một buổi chiều, đến giờ cơm tối, Thẩm Nhất Nhất cũng không để ý, lặng lẽ xem hết tất cả phản hồi mà bộ phận quan hệ công chúng trình lên.
Đợi đến khi cô nhớ ra phải ăn cơm, thì dạ dày đã bắt đầu biểu tình dữ dội.