Dạ Tư Yên vui vẻ, “Bingo, anh Tư, ý em là vậy đó”
Dạ Tư Hàn ngồi trên đầu giường, anh rủ mi mắt nhìn đầu ngón chân nhỏ xinh, đôi chân thướt tha, đầu ngón tay trắng nõn đang thoa lên môi một lớp kem dưỡng cách đó không xa, “Em trúng độc của tên bê đê kia nặng thật đấy”
Dạ Tư Yên vừa nghe đã cảm thấy không hài lòng, giọng nghiêm túc, “Anh Tư, sao anh lại có thể dung tục như lũ đàn ông khác thế được! Chồng em đâu có bê đê, anh ấy rất man…”
Nghe thêm mấy chục câu khen ngợi tương tự thế, Dạ Tư Hàn liền khép mắt lại, “Đi nói với cha, với ngài tổng thống ấy”
Dạ Tư Yên uy hiếp, “Anh, nếu đã thế nhớ, em sẽ kể cho mọi người biết chuyện anh đêm nào cũng miệt mài quá độ đấy nhớ”
Dạ Tư Hàn, “Với đàn ông thì đó cũng là một chuyện vẻ vang”
Dạ Tư Yên, “…” Cô hoàn toàn chịu thua, lúc lâu sau cũng không nói thêm được gì.
Dạ Tư Hàn đè giọng nói, “Cảm ơn băng vệ sinh của em”
Dạ Tư Yên lại năn nỉ, “Anh Tư, xin anh đấy, em đã mê anh ấy đến cơm nước không màng, anh thương em đi mờ…”
Dạ Tư Hàn cười nhạt, “Thế mà anh còn tưởng em mới lên 2 cân cơ”
Dạ Tư Yên, “…” Anh Tư dùng Wechat đấy à, còn lén theo dõi Moment* của cô nữa đấy!
*Moment trên wechat gần giống như dòng thời gian trên Fb
Lời nói dối đã bị bóc trần, thật mất mặt!
Ánh mắt Dạ Tư Hàn vẫn nhìn chăm chú vào đôi chân của Hạ Lâm, “Nói với cha đi, nếu cha đồng ý thì được”
Cha còn không đồng ý cô thích Hạ Lâm, anh Tư nào phải không biết chứ! Cô hừ một tiếng.
Dạ Tư Hàn, “…”
Dạ Tư Yên bĩu môi, “Em nghe nói đến giờ vẫn chưa tìm được Đường Uyển, có khi bị bọn bắt cóc giết rồi cũng nên”
Dạ Tư Hàn cất lời nhàn nhạt, “Ngủ sớm đi”
Dạ Tư Yên, “Anh Tư…”
Dạ Tư Hàn ngắt máy nhìn vào thiếu nữ đang đứng nghe trộm đằng kia, “Nghe đủ chưa?”
Hạ Lâm bước đến gần ngồi lên đùi anh, ngước mắt lên nở nụ cười duyên dáng, “Em gái anh thích đệ nhất công tử Hạ Lâm đấy à?”
Ngón tay Dạ Tư Hàn niết cằm cô, ánh mắt chăm chú.
Đôi đồng tử xinh đẹp của Hạ Lâm lướt qua khuôn mặt khỏe khoắn của anh, “Không thể không thừa nhận, tên bê đê kia có duyên với phụ nữ hơn anh nhiều”
Dạ Tư Hàn, “Thế à?”
Hạ Lâm nghiêm túc gật đầu, “Nói thế nào thì anh ấy cũng ga lăng lắm đó, đâu giống anh, năm lần bảy lượt ném người ta lên giường”
Ánh mắt Dạ Tư Hàn lạnh lẽo, “Anh ta ga lăng thế nào với em?”
Lời vừa dứt, bàn tay đang giữ lấy cô liền ném cô lên giường, “Tôi không để ý chuyện em đang đến tháng đâu"
Hạ Lâm vội vàng xin tha, “Anh ga lăng nhất được chưa!”
Dạ Tư Hàn nghiêng người nhìn cô. Hạ Lâm nằm đó, trên người mặc một bộ đồ ngủ bằng tơ đen tuyền. Bởi vì tư thế nằm mà lớp áo ngủ thũng xuống, để lộ ra hai đầu nhọn trên ngực. Ánh mắt anh tối đi vài phần, “Còn muốn ăn bữa khuya không?”
Hạ Lâm nghĩ đến việc anh ta trước giờ vẫn luôn không ga lăng tý nào, bèn nói: “Muốn, muốn chứ”
Dạ Tư Hàn im lặng.
Cô nhanh chóng bật dậy ngồi thẳng tắp, “Thank you, Darling!”
Anh không quan tâm đến cô nữa mà đi ra ngoài hiên gọi điện cho Tư Đồ, “Đưa một phần cơm hai người đến phòng tôi”
Tư Đồ, “…” Đệ vừa mới ngủ được có vài phút thôi mà o(╥﹏╥)o Bà cô kia là cú đêm rồi còn muốn mọi người phải làm cú đêm giống cô ta nữa à?
Nghĩ vậy những cơ thể vẫn bò dậy đi mua bữa khuya.
Một tiếng sau, đồ ăn đã được đích thân Tư Đồ đưa lên lầu.
Dạ Tư Hàn mở cửa nhận lấy hộp cơm trang trí theo phong cách Cloisonné* trong tay Tư Đồ rồi đóng cửa lại.
* PHONG CÁCH CLOISONNE: Là lối sử dụng xen kẽ để lộ các mảng cốt thai giữa các mảng men màu khi trang trí món đồ.
Tư Đồ phát hiện sau khi bị dày vò một trận cậu cũng đói cồn cào cả ruột. Cũng may cậu đã lén lút gói thêm một phần mang về. Tư Đồ vừa nghĩ vậy, tinh thần thoải mái hơn chút ít, cậu quay người xuống lầu chuẩn bị ăn cơm.
……….
Dạ Tư Hàn đặt hộp cơm lên trà kỷ, mở nắp ra, sắp xếp đừng ngăn từng ngăn lên bàn. Anh cầm hai đôi đũa bằng ngọc bích vân nổi bên cạnh lên, đưa một đôi cho Hạ Lâm, “Không đói nữa à?”