Hạ Lâm nhìn Trình Ngôn Khoản. Chỉ cần liếc qua cũng biết được anh ta là người khó chơi.
Nếu muốn thuận lợi ra khỏi nơi này, điều đầu tiên cần làm là phải giải quyết được người này.
Có điều, muốn giải quyết được sĩ quan Trình này sợ là không đơn giản như thế, chỉ có thể dùng mưu!
Hạ Lâm đưa tay đặt lên vai Trình Ngôn Khoản, giọng khe khẽ, "Sĩ quan Trình cùng đi nhé?"
Trình Ngôn Khoản hoàn toàn không đề phòng, vai mềm nhũn, vội vàng lùi lại một bước, "Bảo vệ cô Đẹp là chức trách của tôi"
Hạ Lâm, "Vì sao lại gọi tôi là cô Đẹp?"
Trình Ngôn Khoản, "..." Anh ta đột nhiên cảm thông cho Tư Đồ, "Đại úy nói vậy"
Đại úy?
Hạ Lâm liếc nhìn bích họa trên tường trong đại sảnh. Quả nhiên là Dạ gia, bởi vì bức cuối cùng kia chính là Dạ Cận!
Nghĩ đến việc "Cô Năm" nhà này gọi mình là "Chị dâu", cho nên người sống ở đây chính là cậu Tư nhà họ Dạ, quân hàm đại úy?
Nhưng mà cô chưa từng nghe nói đến Dạ gia có Tứ thiếu!
Cậu Cả Dạ gia là Dạ Tư Hoàn, thiếu tá.
Cậu Hai là Dạ Tư Úc, quân hàm cao nhất, thượng tá. Nghe nói đã chuẩn bị thăng lên thiếu tướng.
Cậu Ba Dạ Tư Lăng, thượng úy.
Bây giờ lại mọc thêm một cậu Tứ, đại úy, quân hàm còn cao hơn Dạ Tư Lăng, đuổi sát theo cậu Cả, còn được ở Bạch Hán Cung?
Chuyện có vẻ thú vị hơn rồi đây!
Cô nói với Dạ Tư Yên, "Đi thôi, ban ngày là ta không theo em được đâu đó"
Dạ Tư Yên nhìn Trình Ngôn Khoản, "Sĩ quan Trình, anh yên tâm, chị dâu và tôi ở cùng nhau sẽ không có việc gì"
Lời vừa dứt cô liền kéo tay Hạ Lâm ra khỏi Bạch Hán Cung.
Trình Ngôn Khoản dõi theo bóng lưng hai người, anh ta gọi một cuộc điện thoại rồi đi theo.
Nghe tiếng bước chân đằng sau, Dạ Tư Yên liền bĩu môi, "Chị dâu, tên Trình Ngôn Khoản kia em cũng không làm gì được hắn"
Hạ Lâm cất giọng nhàn nhạn, "Kệ hắn đi"
Ba người đi đến một tòa biệt thự theo phong cách Tây Dương. Dạ Tư Yên kéo tay cô đến phòng quần áo, từng chiếc tủ được mở ra trước mắt.
Hạ Lâm, "..."
Tất cả đều là váy xếp ly công chúa theo style ngọt ngào! Váy dài, váy ngắn, màu hồng, màu trắng, xanh nhạt...
Cô quay sang nhìn Dạ Tư Yên. Cô gái này vẫn nhỏ, style quả thực cũng rất phù hợp. Có điều, hôm nay cô còn có dụng ý khác!
Dạ Tư Yên căng thằng nhìn Hạ Lâm, "Chị dâu, chị biết không? Trong mắt anh Tư chỉ có bộ đồ trên người chị hiện tại là quần áo bình thường thôi. Bộ này là anh ấy mượn của em đó"
Hạ Lâm, "..."
Vậy nên, quần áo cô đang mặc là của "Cô Năm" đây?
Cũng may không mang váy công chúa cho cô mặc!
Đối với cô gái tướng mạo ngọt ngào này, váy công chúa quả thực rất hợp. Cô cảm thấy rấp vừa mắt. Nhưng để mặc lên người cô thì...
Dạ Tư Yên vừa nhìn vẻ mặt của Hạ Lâm liền biết được đáp án. Cô bĩu bĩu môi, trong lòng tổn thương.
Nói như vậy đúng là phong cách của cô có vấn đề sao?
Cô nhìn Hạ Lâm, "Có phải đàn ông nào cũng thích mấy bộ đồ xuyên thấu sexy không ạ?"
Hạ Lâm, "Ừm, đúng là như vậy"
Dạ Tư Yên phồng má bĩu môi, dường như đang hạ quyết tâm rất lớn, "Chị dâu, em mở laptop rồi chị chọn giúp em mấy bộ đồ nhớ"
Hạ Lâm không ngờ cơ hội lại đến dễ dàng thế này, "Nhìn ảnh không thực tế đâu, chị biết vài cửa hàng mở qua đêm, đi không?"
Dạ Tư Yên vội thu dọn đồ đạc, "Đi, đi luôn đi chị"
...................
Vài phút sau, hai người có mặt ở dưới sảnh. Dạ Tư Yên nói với tài xế, "Anh đi lái xe đi
Trình Ngôn Khoản nghe vậy liền tiến lên phía trước, ánh mắt đảo qua Dạ Tư Yên và Hạ Lâm, "Cô Năm và cô Đẹp muốn đi đâu, tôi đưa hai người đi"