Kỹ thuật khiêu vũ của Hạ Lâm vô cùng hoa lệ ưu nhã, Phó Viên chỉ miễn cưỡng theo kịp tiết tấu của cô. Nhìn hai người nhảy, Phó Viên tựa như chỉ làm phông nền nổi bật lên người đối diện.
Dạ Tư Hàn dõi mắt theo, đôi mắt nhuốm màu u tối của anh lọt vào sự chú ý của Dạ Cận. Ông cảm thấy rất ngạc nhiên. Hôm nay Tư Hàn chú ý đến Điện hạ dường như hơi quá mức.
"Vừa rồi Điện hạ gọi con đến hỏi chuyện của Đường Uyển sao?" Ông nghiêng đầu về phía Dạ Tư Hàn hỏi.
Anh thu tầm mắt lại quay về phía Dạ Cận, "Vâng"
"Có tin tức gì không?"
Dạ Tư Hàn, "Không có"
Vẫn chưa có sao? Dạ Cận nghe vậy cũng không lên tiếng nữa. Ông nhìn Hạ Quyết bên cạnh, ngài tổng thống ắt hẳn không muốn Dạ gia tham dự vào trận chiến kế thừa ngai vị, nhưng ông không hiểu vì sao ngài ấy lại giao chuyện tìm Đường Uyển cho ông. Chuyện này có lẽ có hàm ý sâu xa.
Dạ hội kết thúc, ngài tổng thống dẫn theo Hạ Lâm đích thân diễn phụ tử Dạ Cận lên xe. Sau khi nhìn họ rời đi, Hạ Quyết hướng mắt đến các nghi trượng xung quanh rồi mới cùng Hạ Lâm dẫn đầu đi trước.
Nhận được ánh mắt ra hiệu của ngài tổng thống, các nghi trượng không dám đi theo quá sát, tất cả đều giữ khoảng cách một đoạn theo sau.
Hai người bước vào phủ tổng thống, Hạ Quyết trực tiếp dẫn Hạ Lâm vào trong văn phòng tổng thống. Ông nhìn Hạ Lâm đang bước vào theo sau, "Đóng cửa lại đi"
Hạ Lâm đóng cửa lại, sau đó ngồi lên một chiếc sopha với chất liệu xa xỉ. Cô nhìn cha mình, vẻ mặt nghiêm chỉnh hiếm có.
Hạ Quyết vô cùng hài lòng, Lâm Nhi chưa bao giờ khiến ông thất vọng, làm việc rất có phân tấc, biết tiến biết lùi. Đặc biệt là biểu hiện của nó hôm nay, khiến ông đặc biệt vừa lòng.
Một lúc sau, Hạ Quyết mới lên tiếng, "Sau này nhớ quan hệ tốt với Dạ Tư Hàn"
"Cẩn tuân dạy bảo của cha"
Lúc này Hạ Quyết bỗng nhớ đến chuyện của Đường Uyển, ông vừa lật lịch trình tháng sau ra vừa hỏi, "Uyển Uyển vẫn chưa có tin tức gì sao?"
Hạ Lâm, "Có tin tức rồi, em ấy đã về Đường gia"
Hạ Quyết rời tay khỏi cuốn lịch ngẩng đầu nhìn cô, "Ồ? Là Dạ Tư Hàn tìm được sao?"
Hạ Lâm, "Phải"
Hạ Quyết gật gật đầu, "Sao không ai báo cho ta biết?"
"Ông ngoại vừa gọi điện đến."
Hạ Quyết không lên tiếng nữa. Ông rất thưởng thức Dạ Tư Hàn, người đã tìm về được, nhưng cậu ta không hề lộ tiếng gió, hẳn là không muốn khoe khoang?
Nếu như đổi lại là Dạ Tư Lăng, có lẽ sẽ không như vậy. Nếu như con rể ông là Dạ Tư Hàn thì tốt biết mấy. Hạ Quyết hạ giọng nói nhỏ, "Con thấy Hạ Thù và Dạ Tư Hàn thế nào?"
Hạ Lâm nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, cô nhìn ngài tổng thống cao cao tại thượng một hồi lâu, không trả lời lại.
Hạ Quyết mở laptop ra, vừa xử lý văn kiện khẩn vừa nói thêm, "Trả lời thật"
Hạ Lâm nghĩ một lát rồi nhẹ giọng nói, "Thù Thù và Dạ thượng úy hẳn là đã gạo nấu thành cơm"
Ngón tay Hạ Quyết ngừng lại trên bàn phím, nghe lời này của cô, ông liền ngẩng đầu lên.
Hạ Lâm cúi đầu, "Phụ thân, ngài bảo con nói thật"
Hạ Quyết không tiếp tục đề tài này nữa, ông vừa xem văn kiện vừa phê duyệt, "Chuyện con và Uyển Uyển là thế nào?"
Hạ Lâm cười, "Đều là lời đồn thổi bên ngoài, con chỉ con em ấy là muội muội"
Hạ Quyết không lên tiếng, tay không ngừng múa trên bàn phím. Hạ Lâm ngồi yên, tai nghe tiếng bàn phím lạch cạch, yên lặng chờ đợi.
Nửa tiếng sau Hạ Quyết mới xử lý xong văn kiện trong tay, ông ngẩng đầu nhìn Hạ Lâm, có vẻ rất hài lòng với câu trả lời vừa rồi của cô, "Vậy thì tốt"
Hạ Lâm hiểu ý của cha, ông ấy muốn cô đặt sự chú ý lên người Dạ Tư Yên. Có điều cô cũng đang có một phương án khác, đó là để "Đường Uyển" kia thử đi mê hoặc Dạ Tư Hàn.
Nhưng loại chuyện như vậy, cha nghe thấy chắc chắn sẽ không vui, vậy nên cô rất thông minh mà không đề cập đến chuyện này.