Mục lục
Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

hiệnTrần Ngưđangở vị trí cách đại học Đế Đôkhôngxa, khi Hà Thất gọi điện cho Trần Ngư, xe đến đón Trần Ngưđãgần đến đại học Đế Đô. Đến khi Trần Ngư báo choanhta vị trí của mình,khôngđến năm phút sau, Trình Bằngđãđậu xe bên cạnh Trần Ngư.
khôngcần chào hỏi Trình Bằng, Trần Ngư trực tiếp mở cửa ngồi vào xe.
Trình Bằng nhấn ga, đảo tay lái, chiếc xe hơi quanhmộttrăm tám mươi độ, trong tiếng còi xe và tiếng mắng người vang lên, phóngtrênđường về hướng Viện nghiên cứu khoa học quốc gia.
“anhBa sao rồi?” Lúc nãy trong điện thoại, Hà Thất chưanóirõràng, Trần Ngưkhôngyên lòng hỏi.
“Tôi cũngkhôngrõlắm, chỉ biết là sát khítrênngười Tam thiếu bỗng nhiên bùng phát.” Khinóiđến hai chữ bùng phát, con người của Trình Bằngkhôngtự chủ mà co lại.
(Nếu như cómộtngày nào đó, sát khí của tôi đột nhiên bùng phát, lúc đó đành làm phiền đến các cậu.) Lờinóicủa Lâu Minh vẫn còn văng vẳng bên tai, tuy rằng phục tùng mệnh lệnh là trách nhiệm của bọn họ nhưngkhôngmộtai trong số họ tự nguyện thực thi mệnh lệnh này.
“Bùng phát? Tại sao bỗng nhiên sát khí lại bùng phát?” Mặc dù tình hình sát khí của Lâu Minh nghiêm trọng, nhưng nút ngọc phong ấntrêntayanhrất bền vững. Ba tháng trước,anhcũng làm ‘khí lành cản sát khí’, hai tháng trước tại biệt thự Hàn Sơn cũngđãphóng thích sát khímộtlần, trong thời gian gần đây, Trần Ngư luôn dùng bùa huyền sát để hấp thu sát khí. Vì thế, sát khítrênngười Lâu Minh hẳn là ổn định hơn hết mới phải, tại sao bỗng nhiên lại bùng phát, Trần Ngưkhôngcó cách nào giải thích được.
“Hình như là có quan hệ vớimộtthanh kiếm đồng cổ gì đó.” Trình Bằng cũng chỉ biết như vậy.
“Đồ cổ? Vừa mới khai quật được sao?” Trần Ngư hỏi.
“Saocôlại biết?” Trình Bằng kinh ngạcnói.
“Đồ cổ vừa mới đào lênsẽcó rất nhiều khíâmvà sát khí (âmSát Chi Khí).” Trần Ngư cau mày “Sao vật này lại xuấthiệnbên ngườianhBa?”
“Mao đại sưnóiâmSát Chi Khísẽkhôngảnh hưởng đến Tam thiếu.” Trình Bằngnói.
“Đó lànói‘bình thường’ mà thôi, có ‘bình thường’thìsẽcó tình huống ‘đặc biệt’.” Tuy chưa đến đó nhưng Trần Ngư cũng có thể đoán được chuyện gìđãxảy ra. Trần Ngư mở ba lô của mình, trong đó chỉ có mấy lá bùa và cái la bàn.
“Vậy có biện pháp giải quyết đượckhông?” Trình Bằng kích động hỏi.
“Việc này phải căn cứ vào tình hình cụ thểđã, tôi cũng chưa nắm chắc điều gì.” Có thể làm sát khí của Lâu Minh bùng phát trong nháy mắt, vậythìnguồn ‘âmSát chi khí’ này hẳnkhôngphải là bình thường.hiệngiờ, thực lực của Trần Ngưkhôngthể áp chế sát khí trong cơ thể Lâu Minh nêncôkhôngthể đảm bảo điều gì. Tuy rằngkhôngbiết chuyện gìsẽxảy ra tiếp theo, nhưng Lâu Minhđangxảy ra chuyện, Trần Ngưkhôngthể làm ngơ.
“Kít … két …”
Trình Bằng đột ngột giẫm phanh, xoay người khẩn cầu nhìn Trần Ngư “Tiểu thư Trần Ngư, xincônhất định cứu được Tam thiếu.”
“nóinhảm,khôngcầnanhphảinói.” Trần Ngưkhôngcó thời gian để ýanhta, mở cửa xe chạy nhanh ra ngoài.
Trước cổng viện nghiên cứu, Điền Phiđãđứng chờ sẵn,anhta thấy Trần Ngưthìchạy đến đón “Tiểu thư Trần Ngư, bên này …”
Trần Ngư chạy theo Điền Phi, Trình Bằng theo sát sau lưng.
“Tình huống sao rồi?” Trình Bằng hỏi Điền Phi.
“Mao đại sưnóitạm thời ông ấy cũngkhôngcó cách nào.” Điền Phi trả lời.
Mệnh lệnh khi sát khí trong cơ thể Lâu Minh đột nhiên bùng phátthìsẽtiêu diệt chỉ có Lâu Minh và bộ trưởng Lâu biết. Nếu bộ trưởng Lâu biết, vậy Tam thiếu …
“Tạm thờikhôngbiết. Người của Bộ Quốc phòng muốn gọi điện báo nhưngđãbị Hà lão đại đè xuống.” Điền Phi nghĩ đến việc vừa rồi mà sau lưng đổ mồ hôi lạnh, nếu cuộc gọi điện thoại kia được thựchiện, rốt cục bọn họ phải lựa chọn như thế nào, là phục tùng mệnh lệnh tiêu diệt Tam thiếu hay là chống lại mệnh lệnh, kỷ luật quân độisẽxử trí họ như thế nào?
Mặc dù Trần Ngư nghe cũngkhônghiểurõlắm nhưng tình hìnhanhBahiệnnay rất nguy hiểmthìcôđãhiểu.
Ba ngườiđixuyên qua vô số phòng ốc, cuối cùng nhìn thấy Hà Thấtđangđứng ở phía xa xa.
“Trợ lý Hà, để tôi vào trong đó lần nữa.” Mao đại sư đứng đối diện với Hà Thất trước cửa phòng.
“Sư phụ,khôngđược, ngàiđãbị thương rồi.” Đệ tử Lâm Quy ngăn cản Mao đại sư.
“Nếu sát khí của Lâu Minh lại tiếp tục tăng nữathìcậu ấysẽhoàn toàn mất lý trí.” Mao đại sưkhôngthể ngồi yên.
“Nhưng nếu ngài vìanhấy xảy ra chuyện gìthìcũng là điềuanhấykhôngmong muốn nhìn thấy.”
Lúc nãy, Mao đại sư vào phòng nghiên cứu cố gắng phong ấn sát khí trong cơ thể Lâu Minh xuống, kết quả người vừa đứng trước mặt Lâu Minhthìmộtthanh kiếm đồng đen bỗng nhiên xuấthiệnđụng vàomộtcái, phá bỏ toàn bộ linh khí bảo vệ xung quanh thân thể của ông.
Mao đại sư bị sát khí xâm chiếm, phun ramộtngụm máu, vất vả chạy ra.
Khi Mao đại sư và Lâm Quyđanggiằng co, Hà Thất chưa có quyết định gìthìchợt nghe tiếng bước chân gấp gáp chạy đến.
“Tiểu thư Trần Ngư!” Ánh mắt Hà Thất sáng lên.
Trần Ngư nhìn lướt qua phòng nghiên cứu, Lâu Minhđangquanh lưng về phía mọi người yên lặng đứng ở giữa phòng, nhìn quathìdường nhưkhôngcó gì khác thường. Ngay sau đó, Trần Ngư dùng ngón tay chỉ vào ấn đường (điểm giữa hai đầu lông mày), mở MắtâmDương,khôngkhí trong suốt trong phòng nghiên cứu lập tức biến thànhmộtmàu đỏ như máu.
Sát khí dày đặc tựa nhưmộthồ máuđangphun trào trongmộtchậu thủy tinh khổng lồ, Trần Ngư càng nhìn, sắc mặt càng biến sắc.
“Tiểu thư Trần Ngư, sát khí của Tam thiếu bỗng nhiên bùng phát.” Hà Thất nôn nóngnói.
“Tôi thấy rồi, sát khí trong cơ thể củaanhBađãhoàn toàn phóng ra ngoài, cũng may ba tháng trướcanhấyđãlàm ‘khí lành cản sát khí’, sát khí củaanhấy cũngđãgiảm bớt nhiều. Để tôiđivào xem sao rồinóisau.” Trần Ngưnóirồi định bước vào phòng.
Vẫn chặt chẽ canh gác cửa phòng, năm trợ lý do Hà Thất đứng đầu nhanh chóng đứng sangmộtbên, trong đómộttrợ lý còn định mở cửa giúp Trần Ngư.
“Đừng nhúc nhích!” Trần Ngư
“Đừng nhúc nhích!” Mao đại sư.
Trần Ngư kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Mao đại sư, Mao đại sư cũngđangđánh giá Trần Ngư.
“cônhóc, nơi nàycôkhôngthể tùy tiện vào được đâu.” Mao đại sư tất nhiênđãnhìn ra Trần Ngư là Thiên Sư, nhưng tu vi của Trần Ngư làm sao có thể chịu được sát khí mãnh liệt như vậy, vì thếkhôngnhịn được mà nhắc nhởcô.
“Dạ,khôngsao đâu.” Trần Ngư cười cười, quay đầu về phía người trợ lý vừa định mở cửa chocô,nói“Cácanhtránh ra xamộtchút, cẩn thận khi mở cửasẽbị sát khí ảnh hưởng.”
Mấy người trợ lý liếc nhìn nhau, tất cả đều lui về saumộtbước.
Động tác của mọi người làm lông mày của Mao đại sư nhíu lại, mấy người này là trợ lý của Lâu Minh, bình thường ngoài Lâu Minh và bộ trưởng Lâuthìkhôngnghe theo ai cả.
“cônhóc.” Mao đại sư thấy Trần Ngư lại muốnđivào, nhịnkhôngđược lại nhắc nhở “Cẩn thận thanh kiếm đồng kiamộtchút.”
“Vâng.” Trần Ngư lấy ramộtlà bùa huyền sát, khi cửa vừa mởthìdán ngay lên để sát khí theo khe hở mà lọt ra ngoàithìcó thể kịp thời hấp thu,khônglan tràn ra ngoài.
Trần Ngư láchthậtnhanh vào bên trong phòng nghiên cứu.
Ánh mắt của mọi người khóa chặt vào hai người trong phòng nghiên cứu.
Trong nháy mắt Trần Ngư bước vào phòng nghiên cứu, la bàn liền bắt đầu bất an mà rung động, đập vù vù trong tay Trần Ngư làmcôsuýt nữa làm rơi.
Trần Ngư quan sát bốn phía xung quanh, thấykhôngcó gì nguy hiểmthìbước nhanh về phía Lâu Minhđangđứng, muốn đến gầnanhđể xem tình huống cụ thể như thế nào.
“Chíu!”
Khi sắp bước đến gần Lâu Minh,mộtthanh kiếm đồng đen đột nhiên vọt về phía Trần Ngư, cũng may trước đócôđãđược Mao đại sư nhắc nhở, nên linh hoạt tránh né đượcsựtấn công của nó.
Thanh kiếm đồng đâm vàokhôngkhí, lượn vòngmộttrăm tám mươi độtrênkhông, dùng tốc độ nhanh hơn nữa bay tới.
“Chíu chíu chíu!”
Liên tiếp ba lần, tốc độ tấn công càng lúc càng nhanh, lần cuối cùng thanh kiếm sượt qua đầu Trần Ngư cắt đứt nhúm tóctrêntóc đuôi ngựa củacô, rơi lả tảtrênmặt sàn.
Trần Ngư biến sắc, khi thanh kiếm đồng lại đâm đến lần nữa,côvung la bàn trong tay ra.
“Keng!”
Tiếng kim loại va chạm vang lên, thanh kiếm đồng và la bàn diễn ramộttrậnkhôngchiến, tốc độ càng lúc càng nhanh, dần dần chỉ còn thấy bóng ảnh mơ hồ.
mộtmàn thần kỳ này khiến chomộtđống người bình thường tin tưởng khoa học phải kinh hãi mà trợn mắt há mồm.
Trần Ngư thừa dịp này chạy đến bên người Lâu Minh, giữ chặt tayanh, kêu lên “anhBa,anhBa …”
Hai tay Lâu Minh hết sức chống lên bàn, mu bàn tayđãnổi gân xanh,anhcố hết sức quay đầu, hai mắt đỏ ngầu quay lại nhìn Trần Ngư, miệng mấp máykhôngnóinên lời.
Xem ra vẫn còn lý trí, Trần Ngư vui thầm trong lòng.
Trần Ngư móc ra hai lá bùa huyền sát, dán trực tiếp lên người Lâu Minh, bùa huyền sát điên cuồng hấp thu sát khí trongkhôngkhí, sau đó phụtmộttiếng biến thành ngọn lửa màu xanh rồi hóa thành tro tàn.
Đây là bùa chú nuốt sát khí quá độ.
“đi… ra!” Vìđãđược bùa huyền sát hấp thumộtchút sát khí, Lâu Minh khó lắm giữ được chút tỉnh táo, khó khănnói.
“anhBa!” Trần Ngư ngạc nhiên ngẩng đầu.
“Hà Thất … để cậu ấy … súng …” Lâu Minh cố hết sức muốnnóigì đó, nhưng tiếc là Trần Ngư hoàn toànkhônghiểu gì.
Trần Ngư cúi đầu kiểm tra nút ngọctrêncổ tay Lâu Minhthìpháthiệnnút ngọcđãbị bể rơitrênbàn, lông mày củacônhăn lại, nút ngọcđãbị hỏngthìlàm sao phong ấn được sát khí đây?
“Keng! Keng! Keng!”
Thanh kiếm đồng thấy Trần Ngư đến gần Lâu Minhthìvô cùng nôn nóng, tấn công ngày càng mãnh liệt nhưngkhônglàm sao có thể phá vỡ thế phòng thủ của la bàn.
“Vù vù vù!”
La bàn vừa đánh nhau vừa chấn động kêu lên.
“Ai da, taođangnghĩ biện pháp nè, mày cố gắng chống đỡ thêmmộtchút.” Cảm giác được la bàn thúc giục, Trần Ngư hơikhôngkiên nhẫn quát lên.
“Vù vù vù!”
“Tao biết linh lực của màykhôngđủ, chờ khi trở về tao cho mày ở nhàanhBamộttuần luôn.”
La bàn nghe xong, có thể ở lại nhà họ Lâumộttuần, lập tức vui vẻ bay lên, linh khí tĩnh lũy bao lâu nay xuất hết ra cùng thanh kiếm đồng đánh nhau kịch liệt hơn.
“Ô ô ô …” Thanh kiếm đồng chấn độngmộtcái, bỗng nhiên bất đầu hấp thu sát khí trongkhôngkhí.
Trần Ngư cũng nhận ra, lập tức nhịnkhôngđược chửi bậymộtcâu, có chút đau lòng rút ra lá bùa phòng ngự cao cấp do ông lãođãvẽ đập lên thanh kiếm đồng.
Thanh kiếm dừng lạimộtchút, rồimộthồi tiếng động vang lên cùng với luồng ánh sáng xuyên qua bùa phòng ngự, bùa phòng ngự tự đốt lên,mộtluồng lịnh lực vô cùng mạnh mẽ tuôn ra, đem thanh kiếm đồng đẩy ra saumộtchút.
Mà lúc này, tạimộtquán net nào đó, ông Ngôđangđánh phó bản, tay cầm con chuột chợt dừng lại, hậu quả chính là nhân vật BOSSđãđitong, lấy điện thoại gọi cho Trần Ngư.
(Ta giết, ngườianhem,anhrớt mạng hả? Đội chết hết rồi!)
“reng reng reng …”
Trần Ngư nhanh chóng kết nối điện thoại “Ông lão (lão đầu).”
“Con gặp phải cái gì?” Ông Ngô gấp gáp hỏi.
“Ông lão, sát khí, còn lợi hại hơn tất cả cương thi mà conđãtừng gặp qua, làm sao để phong ấn đây!” Trần Ngư lo lắng hỏi.
“So với con cương thi mà năm mười tuổi ta dẫn conđicòn lợi hại hơn?” Ông lão cau mày, đó chính là con cương thi ngàn năm đó.
“Còn lợi hại hơn gấp mấy lần!” Trần Ngư khẳng địnhnói.
“Vậy còn chờ gì nữa, chạy mau!” Ông lão mắng “Loại bánh chưng lớn như vậy sao nhóc con có thể đối phó được, cònkhôngmau chạyđi.”
“khôngthể chạy!” Trần Ngư vội kêu lên.
“Vậythìchỉ cómộtbiện pháp!” Ông lão chỉ cho là Trần Ngưkhôngthể chạy được, vì thế vội la lên “Mặc dù có thể hơi …mộtchút, nhưng có thể cứu mạng.”
“Phương pháp gì?” Trần Ngư lập tức hỏi ngay.
Ông lão vừanóixong, Trần Ngư lập tức quăng điện thoại, trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, kéo cổ Lâu Minh xuống, nhón chân lên hôn vào môi Lâu Minh.
“A?”
Tập thể nhóm trợ lý lập tức hít vào.
Tác giả có lời muốnnói:
Nhóm trợ lý:cônhóc này quả nhiên là ngấp nghé Tam thiếu nhà chúng ta từ lâu …Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK