Mục lục
Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khiđingang qua ngõnhỏngày hôm qua, từ xa Trần Ngưđãnhìn thấy sắc ma nữ có ý định sàm sỡanhtrai nhà mình tối qua, lập tức máu nóng bốc lên đầu,côsải bướcđitới, đem ma nữ kéo quamộtbên tức giậnnói“Lần sau còn để tôi thấycôsàm sỡanhtrai tôi, tôi chocômộtlá bùa đốtcôluôn.”
“Thiên Sư,côtha mạng cho tôiđi, tôikhôngdám,khôngdám nữa đâu mà.” Thực ra, ma nữ chờ ở đây là muốnnóixin lỗi với Trần Ngư “Thựcsựlà tôikhôngbiếtanhchàng cao to đẹp trai đó lại làanhtrai của Thiên Sư đâu.”
Trần Ngư thấy ma nữđãbị dọa đủ, thế là thái độ dịu xuốngmộtchút “Tôinóinày, hành động sàm sỡ người kháccôlàm hoài màkhôngthấy nhàm chán sao?côđiđầu thai ngay cũng được mà.”
“Thiên Sư,cônóinhẹnhàng quá, loạicôhồn dã quỷ trốn tránh cửaâmnhư chúng tôithìkhi đầu thai có được mấy chỗ tốt.” Sắc ma nữ vô cùng đáng thương “Nếu bị quỷ sai bắtđithìcòn phải ngồi mấy năm tù trướcđã, trong mười tám tầng địa ngục,khôngbiết là tôisẽbị nhốt ở tầng thứ mấy. Khi còn sống, nếu trộm hôn người khácthìnhiều nhất là bị chửi là đồ lưu manh, nghĩkhôngra là sau khi chết hình phạt còn nghiêm trọng hơn, trực tiếp ảnh hưởng đến việc đầu thai sau này.”
côhồn theo quan niệm dân gian được hiểu là những hồn macôđơn, đây là những linh hồn chưa được siêu thoát vẫn còn vất vưởngtrênthế gian.côhồn dã quỷ theo dân gian là những hồn ma, quỷ lang thangcôđộckhôngcó nơi trú ngụ và thường ở nay đây mai đó.
“Vậycôđịnh làm thế nào? Vẫn tiếp tục làmcôhồn dã quỷ?” Trần Ngư hỏi ngược lại
“Sao có thể chứ, chờ khi nào tôi tập hợp đủ 999 ‘soái ca’, tôisẽtìm Thiên Sư nhờ siêu độ cho tôi.” Sắc ma nữnóixong nhìn thoáng qua Trần Ngư, tuynóima nữđanghành độngthìbị bắt quả tang hai lần nhưng Trần Ngư là Thiên Sư thông tình đạt lý nhất mà ma nữđãtừng gặp. Các Thiên Sư khác, khi gặpcôtamộtlàkhôngnóihai lời liền muốn thucôta rồi, hai là giảng giải khuyêncôtakhôngnênđisàm sỡ người khác, nhanhđiđầu thaiđi.
Chỉ có Trần Ngư là khác biệt, chẳng nhữngkhôngthu ma nữ, càngkhôngngăncôtađisàm sỡ các soái ca.
Sắc ma nữ nghĩ đến đây, bỗng nhiên đổi giọng nịnh nọt tươi cườinói“Tiểu Thiên Sư à, nếukhôngchờ tôi tập hợp đủ 999 ‘soái ca’, tôiđitìmcô,côsiêu độ cho tôi nhé.”
“Nghĩ hay quá ha, chi phí để tôi ra tay rất đắt đó.” Trần Ngưkhôngchút nghĩ ngợi mà từ chối ngay lập tức.
Ông Ngôđãdạy Trần Ngư từnhỏrằng, khiđitrừ mathìnhất định phải thu tiền, bởi vì mọi thứtrênđời này đều có giá của nó. TừnhỏTrần Ngưđãtheo ông Ngô ra ngoài trừ ma, tất nhiên làđãgặp quakhôngít,côhồn dã quỷkhônggây nguy hại gì nhưng lại vìmộtsố nguyên nhân mà lang thang nơi dương thế. Bọn họkhôngphải làkhôngmuốnđiđầu thai mà chỉ vìmộtsố nguyên nhân mà bỏ qua thời gian bước vào cửaâmmà thôi.
Đương nhiên là bọn họ cũng có thể đến Thành Hoàng tự thú, hoặc là chờ cơ hội lần sau cửaâmmở đểđivào, nhưng bởi vì họđãở trần gian trái phépmộtthời gian nên phải chịu trừng phạt. Nhưng nếu cócôhồn dã quỷ nào có thểđixuống địa phủ màkhôngđể quỷ sai biếtthìsẽkhôngphải chịu trừng phạt, đây cũng làmộtloại siêu độ.
Khi còn bé, Trần Ngư cũngđãgặp các kiểucôhồn dã quỷ đáng thương, luôn luôn cầu ông Ngô siêu độ cho họ. Mỗi lúc như thế, ông lão luôn nhấn mạnh giáo dụccô“Dù là người hay ma, đều phải trả giá cho những việc mà mìnhđãlàm. Bọn họ vì những nguyên nhân cá nhân của chính họ mà bỏ qua thời điểm mở cửaâmthìphải nhận được kết quả của hành vi đó. Chúng ta là thầy trừ ma,khôngphải Lôi Phong.”
(chắc các nàng đều biết Lôi Phong là ai rồi ha, làmộtchiến sĩ của. Sau cái chết của mình, Lôi Phongđãđược hình tượng hóa thànhmộtnhân vật vị tha và khiêm tốn,mộtngười hết lòng với Đảng Cộng sản, chủ tịchvà nhân dân Trung Quốc)
“Tôi cũngkhôngphải là Lôi Phong!” Trần Ngư bổ sung.
“Vậy …” Sắc ma nữ nhớ đến hai cảnh sát chạy đến đây phá án vào đêm qua, lập tức vạch ra kế hoạch “Tiểu Thiên Sư, tôi biết thủ phạm vụ án màanhtraicôđangđiều tra là ai.”
“côcó ý gì?” Trần Ngư liếc mắt.
“Tôi có thể giúpanhtrai cảnh sát bắt kẻ xấu, làm thù lao, chờ hôm nào tôi muốn đầu thai,côgiúp tôi siêu độ, có đượckhông?” Sắc ma nữ đề nghị.
Trần Ngư định từ chối nhưng nghĩ đến dáng vẻ mệt mỏi rã rời vào sáng nay củaanhtrai mình, thế là lại nhíu mày.
Được rồi, được rồi, coi như là để báo đáp bộ máy tínhanhtrai định mua cho mìnhđi, thêm vào nữa sắc ma nữ này cũngkhôngđáng ghét lắm.
“Được rồi. Trong vòngmộtngày, nếucôgiúpanhtrai tôi bắt được thủ phạm, tôisẽsiêu độ miễn phí chocômộtlần.”
“mộtlờiđãđịnh!” Sắc ma nữ ngạc nhiên mở to hai mắt.
Trần Ngư rút trong túimộtlá bùa cảm ứng đưa cho ma nữ,nói“Tôi là thầy trừ ma, ngoại hiệu là ‘Tây Thi bắt ma’, khi nào muốn đầu thaithìđưaâmkhí vào lá bùa này, tôisẽcảm ứng được.”
“Cám ơn, cám ơn.” Sắc ma nữ vội nhận lấy lá bùa.
“Điều kiện tiên quyết là trong ngày hôm nay phải bắt được thủ phạm.” Trần Ngư nhắc nhở.
“Tôi hứa mà.” Ma nữ đảm bảo.
Trần Ngư nhìn đồng hồ, sắp hết tiết học đầu tiên của buổi sáng rồi, thế làkhôngđể ý đến sắc ma nữ nữa,đira khỏi ngõnhỏ, bước nhanh về phía đại học Đế Đô.
Sau khi Trần Ngưđi,khôngcòn ai trong ngõnhỏ, bỗng nhiên xuấthiệnmộtcậu nhóc đứng bên cạnh ma nữ. Cậu nhóc khoảng bảy tám tuổi, mặc bộ quần áo kiểu comple nhìn vô cùng dễ thương, cậu từ vách tường bước xuyên qua đứng cạnh ma nữ.
“Chị Duy Duy, chị muốnđiđầu thai sao?” Cậu nhóc tò mò nhìn lá bùa trong tay ma nữ.
“Tiểu Khang à,anhtrai em đâu rồi?” Sắc ma nữ nhìn thấy cậu nhócthìcười hỏi.
“anhtraikhôngmuốnđira.” Tiểu Khang chỉ vào vách tườngnói.
Ánh mắt sắc ma nữ ánh lên vẻ tiếc nuối, lạikhônggặp được ‘tiểu thịt tươi’ cực phẩm rồi, ma nữ nhéo nhéo mặt cậu nhócnói“Chị chưađiđầu thai đâu, vẫn chưa tập hợp đủ 999 ‘soái ca’ nữa mà.”
“Vâng.” Tiểu Khang có chút hâm mộ nhìn ma nữ.
Tiểu thịt tươi là tên mà truyền thông dùng để gọi các bạn nam thần trẻ tuổi đẹp trai vàđanghot.
==
Bịanhtrai nhà mình bắt quả tangmộtlần, sau đó Trần Ngư biết điều hơn rất nhiều, ban đêm ra ngoài mà thấy xe cảnh sátthìsẽné tránh, sợ gặp phảianhtrai nhà mình. Trừ cái đó ra, càng đau khổ hơn chính là, lúc đầucôchỉ muốn tàng tàng vượt qua kì thi cuối kì mà thôi, bởi vìmộtcâu củaanhtrai ‘phải thi cho tốt’ mà làm Trần Ngư sốt sắng hơnkhôngbiết bao nhiêu lần.
Phải được bao nhiêu điểm mới tính là thi tốt đây? Tám mươi, chín mươi?đangở thư viện tự học, Trần Ngư buồn bực vô cùng, còn cómộttuần là thi rồi, tám mươithìcòn có thể, chín mươi hình như hơi đuốithìphải.
“Tiểu Thiên Sư, Tiểu Thiên Sư.” Bỗng nhiên xuấthiệnmộtâmthanh làm Trần Ngư dừng bút, sau đó bình tĩnh đứng lênđira khỏi phòng đọc.
“Sắc ma nữ?” Bùa cảm ứngcôchỉ mới đưa ra ngoàimộtlá.
“Tiểu Thiên Sư, bây giờcôcó thể đến đâymộtchút đượckhông?” Giọngnóicó chút lo lắng của sắc ma nữ vang lên trong đầu Trần Ngư.
“cômuốn tôiđisiêu độ chocô?” Sắc ma nữđãgiúp Trần Dương bắt được thủ phạm đúng hạn, cho nên Trần Ngư thiếu ma nữ nàymộtlần siêu độ.
“Đúng đúng đúng!”
“Bây giờ tôiđangở thư viện, đồ cần dùngkhôngmang theo bên người, sáng mai tôi đến gặpcôđượckhông?” Mở cửaâmcần la bàn màcôthìđangđể nó ở kí túc xá, thời gian gần đâycôtập trung cho việc ôn thi nênkhôngra ngoài nhận nhiệm vụ.
“khôngđược! Nhất định phải trong tối hôm nay, tôi nhờcômà!” Sắc ma nữ cầu khẩnnói.
Trần Ngư hơi nhíu nhíu mày, nhưng từ trước đến giờcôlà ngườiđãnóilà làm, suy nghĩmộtchút rồi quay trở lại phòng đọc, ôm sách vở trở về phòng ngủ, cầm túi vải, mặc áo bôngthậtdày rồiđiđến ngõnhỏcạnh cửa hàng tiện lợi kia.
Bởi vì trước đókhônglâu, nơi này xảy ra mấy vụ án gây thương tích, mặc dù sau đóđãbắt được thủ phạm nhưng những ngườiđiqua ngõnhỏnày cũng ítđirất nhiều.
Trần Ngư bước ngoặt vào ngõnhỏ, sắc ma nữkhôngkịp chờ mà tiến lên đón.
“Tiểu Thiên Sư!”
Trần Ngưkhôngđể ý đến sắc ma nữ, mà quan sát tỉ mỉ ngõnhỏ, rất nhanh pháthiệntrênmộtgóc của vách tường có hình vẽ bằng mực đỏ.
Lúc này Trần Ngư mới chợt hiểu ra “Tráchkhôngđược vội vàng muốnđiđầu thai,thìra là bị người để ý.”
thìra là vừa rồi, khi Trần Ngư mới bước vào ngõnhỏthìngay lập tức cảm nhận được luồng hơi thở (khí tức)khôngthoải mái,côliền nương theo luồng hơi thở đó tìm kiếm mới pháthiệnra trận pháp này.
“Trận luyện hồn,côchỉ có chút ít tu vi mà cũng có Thiên Sư để ý đếncôsao.” Trần Ngư khó tinnói, phải biết là vẽ trận pháp luyện hồn này rất hao tổn linh lực, đối phó với sắc ma nữ yếu ớt như này mà phải dùng trận luyện hồnthìđúng là dùng dao mổ trâu giết gà.
“côbiết trận luyện hồn?” Giọngnóidu dương củamộtngười đàn ông trẻ bỗng nhiên vang lên.
Trần Ngư lui về sau hai bước, giương mắt nhìn vách tường phía đối diện, ở đó bỗng nhiên lóe lên hình ảnh hai hồn ma,mộtlớnmộtnhỏ. Trong lòng Trần Ngưâmthầm giật mình, còn có hai con ma nữa, vậy màcôhoàn toànkhôngpháthiệnra.
“côbiết trận luyện hồn?” Hồn ma lớn hơn làmộtthanh niên khoảng mười tám mười chín tuổi, đẹp trai còn hơn cả thần tượng ngôi saotrênTV, lúc này cậu ta nhìn thẳng vào Trần Ngư lặp lại câu hỏi.
Trần Ngư cảm nhận đượcmộtluồng ác khí vô cùng mạnh mẽ đập vào mặt, đề phòng nhìn về phía hồn ma thanh niên, ngón tay lặng lẽ rút từ túi vảimộtlá bùa phòng ngự cao cấp.
“Tiểu Thiên Sư, chúng tôikhôngmuốn đánh nhau.” Sắc ma nữ thấy Trần Ngư rút bùa chú rathìgiật mình, vội vàng lớn tiếngnói.
“Các người ở cùng nhau?” Trần Ngư chắc chắnnói
“Vâng.” Sắc ma nữ lại chạy lại trấn an hồn ma thanh niên “Hướng Nam, chúng tađangcó việc cần nhờcôấy,anhđừng xúc động như vậy.”
Hồn ma tên Hướng Nam nghe thếthìhơi sửng sốt, cúi đầu nhìn thoáng qua cậu nhócđangđứng bên cạnh mình, ác khí toàn thân cũng thu bớt lại.
Mặc dù Trần Ngư có chút tò mò, nhưng linh cảmnóichocôbiết, nếu dính vàothìsẽlà phiền phứckhôngvứtđiđược, thế làcônhìn về phía sắc ma nữnói“côđivới tôi, tôi siêu độ chocô.”
Làm xong sớmmộtchút cho khỏe.
Sắc ma nữ và Hướng Nam liếc nhìn nhau, sau đó ma nữ dắt tay cậu nhócđira khỏi ngõnhỏ.
Trận luyện hồn, ác ma, mặc dù Trần Ngưkhôngrõràng chuyện gìđãxảy ra nhưng chỉ cầnkhôngmùthìđều biết đây làmộtmớ bòng bong lớn. Lạikhôngcó tiền nữa chứ,côcũng lười quan tâm. Thấy sắc ma nữđira, Trần Ngư đưa tay ném la bàn ra ngoài, chỉ trong chốc lát,mộtluồng ánh sáng sặc sỡ xuấthiện, cửaâmmở ra phía trước cách nơi Trần Ngưđangđứng ba mét.
Ánh mắt hồn ma Hướng Nam trở nên sắc bén, sắc ma nữ chậm rãi dẫn cậu nhóc tới gần cửaâm, ma nữ thừa dịp Trần Ngưkhôngđể ý, thế là kéo cậu ma nhóc vào cửaâm.
“Ầm!”
mộtluồng ánh sáng vàng lóe lên, cậu nhóc ma và sắc ma nữ bị bắn văng rathậtxa.
“Tiểu Khang!” Hướng Nam nôn nóng chạy ra đầu ngõ nhưngkhôngcó cách nào đến gần.
Trần Ngư thu hồi la bàn, vẻ mặt phức tạp nhìn hai hồn mađangngã lăn quay dưới đất.
Lại có chuyệnâmphủkhôngthu hồn ma!
Tác giả có lời muốnnói:
Trong nhóm chat nội bộ của các trợ lý:
“Tiểu thư Trần Ngưnóisau này còn muốn hôn Tam thiếu nữa.”
“Hình như Tam thiếu vì chuyện này mà mất tiền đó.”
“Chuyện nàykhôngphải là dùng tiền để tìm người sàm sỡ mình hay sao.”Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK