Đã gần một tháng trôi qua kể từ khi đoàn người tiến vào Đại Việt, chiếu theo lịch biểu nơi đây thì đã là ngày bốn tháng ba, cách thời điểm giỗ tổ không tới sáu ngày chẵn.
Gần một tháng rèn luyện với cường giả, Dạ Sát Thiên Vân đoàn đã có những tiến bộ mà không một tổ hình chiến đội nào có thể so sánh với. Bọn hắn tiến bộ không chỉ về thực lực của từng thành viên, mà còn cả chiến lực tổng hợp của toàn bộ đội hình.
- Vút… phanh… phanh…
Liên tiếp là những tiếng nổ rung trời, Yên Tử sơn suốt một tháng trải qua không biết bao nhiêu lần đại chiến, dù cho có người gia trận bảo hộ nhưng cũng tổn hao không biết bao nhiêu phần, xơ xác tiêu điều.
Hàn Lâm bước đi trong Lệ Quỷ Mê Ảnh vực, quanh thân rực cháy lên thánh hoả, liên tiếp đánh ra những đòn khủng bố. Bản thân vốn là một đầu quỷ tu, lại được Tử Thanh toàn lực trợ giúp, hắn đứng giữa Lệ Quỷ Mê Ảnh vực chẳng khác nào cá gặp nước, thực lực tổng hợp bạo trướng gấp mấy chục lần.
Lĩnh vực của hắn sau hơn một tháng rèn luyện rốt cục thành hình, được hắn đặt tên Thánh Hoả Tiên Ma vực, hàm ý một vùng thánh hoả thiêu đốt cả Tiên Ma. Không cần phải nói, lĩnh vực này cường đại phi thường, nhất là khi hoà vào Lệ Quỷ Mê Ảnh vực, quỷ khí như là cấp thêm vật dẫn, khiến cho uy lực của nó càng tăng thêm không chỉ vài ba lần.
Công thủ siêu cường, Chân Không Ngã rốt cục chẳng thể ung dung như ngày trước, mỗi một lần Hàn Lâm cường kích, hắn đều không dám ngạnh kháng, mà buộc phải lui tránh đi rồi mới tìm đường phản kích.
Thân thể mặc dù không còn hai chân, nhưng tốc độ của hắn vẫn nhanh đến biến thái. Một cú chuyển mình, tất cả công kích của Hàn Lâm đều trở nên vô ích. Ngay sau đó, bóng dáng của hắn bỗng nhiên như hoá thành u linh lẫn vào trong vùng Lệ Quỷ, sát na áp sát Hàn Lâm.
- Góc trái phía sau hai mươi tám độ…
Tiếng cảnh báo của Tử Thanh vang lên trong óc, Hàn Lâm rất nhanh liền cảm nhận sát khí cường đại đang áp sát mình. Hắn không khỏi rùng mình, bàn chân nghiêng một góc phía trái đả lực lui đi. Chân Không Ngã biết mình bị phát hiện, vốn còn đang muốn truy sát, bỗng nhiên phát hiện ra trước mặt mình cuốn lên vô tận sợi đằng quỷ, khiến cho công kích không khỏi trì trệ vài giây.
- Thánh Hoả Tiên Ma…
Vài giây nhìn qua thì ngắn, nhưng trong chiến đấu bậc này lại chính là tiên cơ sinh tử. Hàn Lâm với Tử Thanh như là một cặp bài trùng, phối hợp ăn ý đến kinh người.
Thánh Hoả Tiên Ma cực tốc được hắn phóng ra, len lỏi lên dây leo quỷ, bốc cháy thành hàng trăm ngàn sợi dây leo lửa, thiêu đốt cho Chân Không Ngã tê rát cả mặt mày.
Cảm giác bị khống chế không bao giờ là thoải mái, nhưng Chân Không Ngã vẫn như cũ nở ra một nụ cười, hai cánh tay bị trói bất ngờ cương ra. Lực lượng điên cuồng khiến cho dây leo căng lên hết cỡ, sau đó không thể tải được mà nổ tung thành ngàn mảnh.
- Phật Nộ Đồ Thiên – Thái Cực Mông Ế quyền…
Tiếng quát kèm theo tiếng cười vang, thân thể của hắn cũng trướng gấp hai lần, vậy mà bỏ qua truy sát Hàn Lâm, nắm quyền vươn ra oanh sát về phía định vị Tử Thanh, rõ ràng là muốn trước tiên hạ bệ trợ thủ trong đoàn.
- Muốn đụng tới nàng? Mơ tưởng.
Đúng lúc này, vai trò của Cố Anh bắt đầu thể hiện ra trong đoàn, trước thế công mãnh liệt của Thái Cực Mông Ế quyền, hắn không lùi mà tiến, trước tiên giúp Tử Thanh kéo dài khoảng cách, đảm bảo an toàn cho nàng, sau đó mới bành trướng ra lôi lĩnh vực của mình.
- Ngươi không ngăn được ta.
Chân Không Ngã trông thấy Cố Anh không ham chiến mà trước tiên kéo dài khoảng cách, sâu trong mắt lộ ra tia hân thưởng, nhưng ngoài miệng vẫn cười khà khà, huy quyền đấm tới.
- Một mình ta không đủ, nhưng chúng ta có hai người.
Cố Anh rất nghiêm túc gật đầu, nhưng sau đó lại ngẩng lên nói, khoé môi nở ra một nụ cười gian hiểm.
Chỉ thấy hắn hoành không mười bước, khoảnh khắc áp sát Thái Cực Mông Ế quyền, hai bàn tay phóng ra hai đạo tử lôi to lớn như đao, dụng lực chém vào.
Chân Không Ngã nhìn hành động của hắn như châu chấu đá xe, hàng lông mày rậm không khỏi cau mày suy nghĩ. Hiển nhiên biết chắc rằng hành động của đối phương không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Quả nhiên, thời điểm mà hắn còn nghĩ va chạm nổ ra, hai đạo tử lôi của Cố Anh bỗng nhiên hoá huyễn, đan xen thành một vùng lưới sáng khổng lồ, khống chế sức mạnh của Thái Cực Mông Ế quyền.
Biến hoá rất nhanh, gần như là đồng thời xảy đến. Dưới chân Cố Anh bỗng nhiên bùng lên quỷ khí, Tử Thanh từ phía xa phối hợp giúp hắn tạo ra một cái không gian na di, trong tích tắc liền mang theo sức mạnh của Thái Cực Mông Ế quyền áp về đằng sau Chân Không Ngã.
- Lôi Hoả Lưỡng Trọng Thiên…
Cũng ngay vào thời điểm đó, bóng dáng của Hàn Lâm lần nữa hiển hiện ra, hai bàn tay bốc lên Thánh Hoả, cùng với lĩnh vực của Cố Anh kết hợp thành Lôi Hoả Lưỡng trọng thiên, va chạm ở trên đầu đối thủ.
- Ầm… ầm… ầm
Không gian giây phút ấy cương cứng hừng hực, sau đó giật mạnh một cái khiến người ngả nghiêng. Năng lượng cuồng hãn khiến cho Chân Không Ngã cũng không thể nào đứng thẳng, bị phản chấn kéo lê hàng chục dặm, quần áo cháy tàn.
- Thuấn di, trung tâm, phía Nam ba sáu độ…
Trong chiến đấu, thời điểm phải đối đầu với công kích siêu cường, thân thể theo bản năng sẽ gia tăng phòng ngự lên đỉnh điểm, đồng thời giảm đi khả năng khống chế đối với lực lượng bên ngoài.
Chân Không Ngã vừa mất đi tiên cơ, liền bị Tử Thanh bắt được điểm yếu này, chớp mắt thi triển khống chế, lần nữa đem thân thể hắn chuyển di ngược vào trung tâm chiến trường.
- Phật Nộ Đồ Thiên – Thái Cực Mông Ế quyền…
Đúng vào thời điểm ấy, âm thanh của tiểu hoà thượng bỗng nhiên vang lên khắp bốn bề. Lợi dụng thời điểm thầy mình tạm thời mất khống chế, nó bỗng nhiên từ trong lòng đất trồi ra khỏi Lệ Quỷ Mê Ảnh vực, đánh ra một quyền phóng về phía bầu trời.
- Nhóc con được lắm...
Tiểu hoà thượng phối hợp Tử Thanh chớp đúng thời cơ như vậy, Chân Không Ngã vẫn là rất hài lòng, buột miệng tán dương, tuy rằng bất ngờ nhưng vẫn kịp xoay người phách ra một quyền đối kháng.
Cùng là một chiêu Thái Cực Mông Ế quyền, lực lượng tên nhóc thi triển ra so với thầy mình thì kém hơn nhiều lắm, nhưng nhờ có Tử Thanh tăng phúc, lại chiếm được tiên cơ, lực sát thương tổng hợp tuyệt đối không kém mấy phần.
Quả nhiên, một quyền của nó không chút khó khăn gì phá tan quyền của Chân Không Ngã, sau đó lợi dụng tốc độ cao lao lên, lăng không mấy vòng toàn lực nện thêm một quyền nữa vào hông thầy mình, khiến cho vị Thần Thoại cường giả này đều phải gập đôi cơ thể, vô lực bị đánh bay lên mấy dặm bầu trời.
Chân Không Ngã dù trải qua không biết bao nhiêu năm chiến đấu, định lực đầy người, nhưng vẫn không nhịn được nhăn mày vì đau đớn. Thân thể hắn như lưu tinh xuyên qua mấy dặm tầng không, lăng xoay đến chóng mặt, tới tận thời điểm sắp va chạm vào vùng biên của Lệ Quỷ Mê Ảnh vực mới có thể dừng.
Nhìn xuống phía đồ đệ của mình, hắn vừa tức mà lại vừa mừng, bàn chân nhất thời súc tích năng lượng, ý đồ tốc chiến phản kích, hòng dạy dỗ tên nhóc con này mấy trận.
Nhưng ý nghĩ là một chuyện, thực tế diễn ra lại là một chuyện khác. Ngay tại thời điểm hắn chuẩn bị phản công, trên đầu bỗng nhiên tràn ra tầng tầng hàn ý.
- Thiên Tà… Tịch Diệt…
Lần đầu tiên trong toàn bộ trận chiến, Kiếm Ma xuất hiện ở trong tràng. Không cường hoành, không khí phách, mà chẳng khác nào một cái u linh vô hình, trong vô tức áp sát đằng sau Chân Không Ngã.
Thế rồi ngay sau đó là một chiêu Thiên Tà Tịch Diệt, nhanh đến không thể nào tưởng tượng nổi, thậm chí vượt qua cả thường thức con người chém vào đằng sau đối thủ.
Kiếm quang đầy trời vạn thiên sụp đổ, quỷ hoả khíphần thiên hư không băng diệt. Ma kiếm điên cuồng chém lên tầng phòng ngự của Chân Không Ngã, kinh phá bầu trời, uy chấn cửu thiên thập địa.
Phanh!
Giữa thiên địa vang vang tiếng oanh minh, khiến cho người ta có cảm giác trời cũng muốn sụp. Trong khoảnh khắc mà thôi, lực lượng bộc phát ra quá mức kinh tâm động phách, khiến cho quỷ khóc thần gào. Khí lãng cường đại khuấy động khắp trời đất, như muốn quét sạch toàn bộ đại địa, song phương cường đại đến khó có thể hình dung.
- Tổ hình tăng phúc…
Trông thấy hai bên va chạm cường hoành, Tử Thanh vội vàng nâng lên hai tay hướng phía bầu trời, sau đó quát lên một tiếng. Bên dưới, toàn bộ nhóm người trong tổ hình như bị rút đi sức mạnh, yếu nhược rớt ra ngoài tràng. Tất cả chỉ còn một mình Tử Thanh là có thể ngự không, điên cuồng đem sức mạnh của mọi người hội tụ về phía Kiếm Ma, giúp sức mạnh của hắn tăng phúc lên gấp mấy chục lần.
Có được sức mạnh tăng phúc của cả bốn người, Ma khí quanh thân Kiếm Ma không biết tự đâu đản sinh, cuồn cuộn đem thiên không nhuộm tối. Sau lưng hắn vang lên tiếng gió gào, rung động khắp cửu thiên thập địa.
Một cái bóng hình cực kỳ to lớn hoá hình sau lưng, quanh thân mang theo từng cỗ tang thương chi khí, tựa như đến từ vạn cổ thời không. Mỗi một nhịp hô hấp của hắn, thinh không đều gây nên gió lốc mây mù, mỗi một cái chớp mắt đều làm cho thiên địa chập chùng khi sáng khi u, mỗi một nhịn tim đập đều khiến cho trời đất rung lên như tuỳ thời sụp đổ.
Lưỡi kiếm va chạm với Chân Không Ngã giây phút ấy biến trướng gấp trăm lần, tụ ở hai bàn tay hư ảnh, kinh thiên động địa lần thứ hai chém qua người đối thủ, chém tan cả đất trời dưới chân mình.
Kim quang mãnh liệt trong nháy mắt nổ ra khắp bầu trời, năng lượng dư ba suýt nữa xẻ đôi cả vùng núi. Tiểu hoà thượng khoảng cách cực gần, bị chấn kích cho há miệng kêu đau, lăn lộn cả ngàn mét mới va vào một vùng đất đá, nằm im thin thít ôm đầu.
Theo sau nó, Hàn Lâm và Cố Anh cũng chẳng khá hơn mấy phần, sức mạnh của bọn hắn tạm thời đều đã bị Tử Thanh vay mượn tăng phúc cho sát thủ, cho nên bây giờ yếu ớt đến vô cùng, bị dư chấn suýt nữa đánh cho hôn mê bất tỉnh, vô lực bay ngược ra bên ngoài.
Mặc dù là người cầm cự lâu nhất, nhưng Tử Thanh lại mới là người bị thương nặng nhất, bởi vì nàng phải luôn duy trì tăng phúc cho Kiếm Ma nên không thể nào tránh né, bị dư ba đánh cho tan tác quỷ hình, toàn thân run rẩy rơi khỏi bầu trời.
- Vút…
Kiếm Ma một chiêu oanh sát thành công, ngay sau đó dùng tốc độ không thể nào tin tưởng được xuất hiện tại nơi Tử Thanh đang rơi xuống, đưa nàng ôm vào lòng, sau đó bay đi về phía bầu trời, ánh mắt nhìn về hư không đang hỗn loạn, khoé môi không tự chủ được nở ra nụ cười.
Năm người đánh một, phế ba trọng thương một, nhưng bọn hắn thực sự đã thắng rồi. Hôm nay, Chân Không Ngã bại.