Mục lục
Gia, khẩu vị quá nặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Agnesery

Cửa phòng đóng cái cạch, để lại trong phòng một đám người thần sắc phức tạp.

Bị Mặc Khiêm Nhân làm mất mặt, hơi thở hung bạo trên người Bạch Mạc Ly rõ ràng đến mức khiến người ta phải kinh hãi, từ ngày Đế chế Bạch được thành lập đến nay, Mặc Khiêm Nhân là người đầu tiên dám nói chuyện với Bạch Mạc Ly như thế! Ngặt nỗi y lại không thể động vào Mặc Khiêm Nhân, khoan hãy nói đến năng lực và gia thế của hắn, chỉ riêng cái chức viện trưởng bệnh viện Coen làm việc cho chính phủ cũng đã khiến y phải cân nhắc thật kỹ trước khi muốn làm gì Mặc Khiêm Nhân rồi.

“Lãnh Nguyệt tiểu thư, cô đã làm gì?” Tuyết Khả lạnh mặt, cái nhìn dành cho Tần Lãnh Nguyệt cũng không mấy thiện cảm.

Tần Lãnh Nguyệt cắn môi, mắt đỏ lên, “Tôi cũng không hiểu sao ngài Amon tiên sinh lại… Lẽ nào là tại tôi không nói rõ cho Tina biết Mộc tiểu thư đã cứu họ ra sao?”

“Này! Tuyết Khả, cô hỏi vậy là có ý gì?” Tần Phá Phong nhăn mặt, Tuyết Khả hỏi vậy là cô ta thà tin Mặc Khiêm Nhân hơn tin một Tần Lãnh Nguyệt đã theo Bạch Mạc Ly mười năm sao? Đừng quên bây giờ Tần Lãnh Nguyệt còn đang mang thai con của Bạch Mạc Ly!

“Có vấn đề thì phải làm rõ, đây là trách nhiệm của tôi! Kẻ không liên quan đừng xía vào!” Tâm trạng Tuyết Khả đang không được tốt lắm, giọng nói vốn đã lạnh lùng nay như đóng thành băng, khuôn mặt vô cảm càng trở nên lãnh diễm. Là một Boss khống, sự trung thành của Tuyết Khả đối với Bạch Mạc Ly là không cần phải bàn cãi, bây giờ Bạch Mạc Ly bị Mặc Khiêm Nhân hạ nhục như thế, hiển nhiên Tuyết Khả cũng cực kỳ tức giận, nhưng điều đó không thể khiến cô ta mất đi lý trí, bằng không cô ta đã chẳng ngồi trên cái ghế tổng thư ký. Mặc Khiêm Nhân là người thế nào, Tuyết Khả nắm 60% tư liệu về hắn đương nhiên biết rõ, cô ta không tin người đàn ông đó lại vô duyên vô cớ kéo Tần Lãnh Nguyệt tới đây mà nói những lời này, trừ khi cô ả đã làm chuyện gì đó khiến hắn thấy không thể nhịn được nữa!

Đúng vậy, so với Tần Lãnh Nguyệt, cô ta tin tưởng phán đoán của mình hơn.

Tuyết Khả được coi là cấp trên của đám Tần Phá Phong, tuy bọn họ không quá quan tâm vấn đề giai cấp địa vị nhưng ai cũng phải công nhận mệnh lệnh của Tuyết Khả rất gần với Bạch Mạc Ly, bây giờ Tuyết Khả nổi giận, Tần Phá Phong nhất thời nghẹn lại không biết nên đáp lại ra sao.

Bạch Mạc Ly không lên tiếng, rõ ràng là ngầm đồng ý với câu hỏi của Tuyết Khả. Y cũng muốn biết Tần Lãnh Nguyệt đã làm gì mà Mặc Khiêm Nhân phải tới đây dằn mặt y, cái lý do vừa rồi Tần Lãnh Nguyệt đem đi lừa bọn ngốc thì được, chứ dùng với bọn họ thì cô ta mới là kẻ ngốc.

Tất cả mọi người nhìn Tần Lãnh Nguyệt, Bạch Hổ Hắc Báo phe Tuyết Khả cũng rất bực mình, thậm chí là tức giận với Tần Lãnh Nguyệt, một kẻ còn chẳng phải thuộc hạ mà lại khiến Boss của họ bị nhục nhã, nếu không vì cô ta là Tần Lãnh Nguyệt thì họ đã sớm đá cô ta đi chịu phạt rồi.

Tần Lãnh Nguyệt cắn môi, dợm nói gì đó, hốt nhiên cô ta chau mày, ôm bụng, mặt vùi vào trong chăn…

Biến cố bất ngờ làm mọi người biến sắc, Tần Xuất Vân im lặng nãy giờ vội vàng tới gần, “Chị! Mau gọi bác sĩ!”

Tuyết Khả nhíu mày, thấy cơn đau của Tần Lãnh Nguyệt đến thật con mẹ nó đúng lúc quá, đương nhiên, nếu sự trùng hợp chết tiệt này không diễn ra quá nhiều lần thì cô ta cũng đã chẳng có thành kiến với Tần Lãnh Nguyệt đến thế.

Bạch Mạc Ly nhìn Tần Lãnh Nguyệt ngồi dưới đất dựa đầu vào giường y, trong bụng cô ta là con y sao? Vậy sao y lại chẳng có lấy chút cảm giác chờ mong? Đôi mắt ưng sắc bén hơi nheo lại…

Rời phòng bệnh của Bạch Mạc Ly, Mặc Khiêm Nhân vào toilet rửa tay, hắn chà mạnh bàn tay đã đụng vào Tần Lãnh Nguyệt mấy lần, chà xong còn lau nước sát trùng lần nữa rồi mới đến nhà ăn học viện Bạch Đế chuẩn bị nấu ăn cho Mộc Như Lam.

Lúc đi ngang qua dãy phòng học, hắn chuyển hướng tới đại sảnh, thứ đầu tiên đập vào mắt chính một loạt những màn hình điện tử treo trên tường hệt như phòng giao dịch chứng khoán thành phố G, còn có mấy màu đỏ cam xanh xám, hắn dừng mắt trên bảng xếp hạng tổng hợp thực lực, thấy hạng 1 là Mộc Như Lam, ừ, cái này coi như thuận mắt.

Nhìn sang bảng thứ hai, bảng xếp hạng thành tích, hạng 1 là Tần Lãnh Nguyệt, dời mắt xuống, đến cuối cùng mới thấy tên Mộc Như Lam.

Mặc Khiêm Nhân im lặng vài giây, chuyển sang bảng tài sản, ngồi chễm chệ trên đầu bảng là Mộc Như Lam, thấy thuận mắt không ít.

Thế nhưng qua bảng xếp hạng sức hấp dẫn, nhìn thấy Tần Lãnh Nguyệt đứng nhất, vẻ mặt của hắn lại lạnh đi một chút.

Tần Lãnh Nguyệt có làm gì Mộc Như Lam hay không, Mặc Khiêm Nhân cũng không có chứng cớ, nhưng tối qua lúc bế Mộc Như Lam đi, hắn đã cảm nhận được ác cảm của Tần Lãnh Nguyệt đối với Mộc Như Lam, cộng thêm chuyện hôm nay cô ta cố ý lược bỏ đoạn Mộc Như Lam cứu các nữ sinh, hắn dễ dàng đoán được đây lại là một cô ả ngu xuẩn có ý xấu với Mộc Như Lam.

Phàm là người có lương tâm sẽ chẳng ai kể thẳng sang kết cục mà bỏ qua chuyện một cô gái lương thiện dũng cảm đã cứu nhiều người như thế, trừ phi cố ý. Đây chỉ là chút kiến thức tâm lý học đơn giản, ấn tượng càng mạnh thì sẽ càng được đặt lên đầu, trên đường xuống bếp uống nước ngươi phát hiện một thi thể, vậy sau này nhớ lại, ngươi sẽ nghĩ tới chuyện uống nước đầu tiên hay chuyện thấy thi thể đầu tiên? Quá rõ ràng, cô ta là cố ý giấu giếm chứ không phải vô tình quên.

Lúc đó Mặc Khiêm Nhân đang bực bội trong người, hắn không thể và cũng không nỡ nặng lời với Mộc Như Lam, vừa hay bắt gặp Tần Lãnh Nguyệt đổi trắng thay đen, bị hắn nhắm vào cũng đáng.

Hắn từ từ đưa mắt nhìn xuống, cuối cùng cũng tìm thấy tên cô gái của hắn trong vùng màu vàng, đó thực sự không phải là một con số khiến người ta ưa thích.

Cái loại phụ nữ đó mà lại đứng nhất bảng xếp hạng sức hấp dẫn, người bỏ phiếu cho cô ta mắt bị trám xi măng hết rồi sao? IQ của bọn họ chỉ ngang tầm con cóc hay sao mà bà xã tuy hơi bất thường nhưng vô cùng ưu tú của hắn lại xếp sau con hát đần độn Tần Lãnh Nguyệt, ở một vị trí đáng chán thế này?

Hắn thật muốn lôi hết sinh viên cái trường này ra, trừ Mộc Như Lam, mà độc miệng từng đứa một, đương nhiên chỉ là muốn thôi, đời nào hắn lại đi làm một chuyện tốn thời gian như thế? Cùng lắm là trút giận lên Bạch Mạc Ly, bởi vì kẻ đần độn là người của y, cái trường này thuộc về y, sinh viên cũng do y quản lý, Mặc Khiêm Nhân hắn chỉ nói chuyện với người nắm quyền.

Cuối cùng là bảng xếp hạng xấu tính, hạng nhất không phải Mộc Như Lam cũng chẳng phải Tần Lãnh Nguyệt, điểm hai người sàn sàn nhau…

Đang trong giờ nghỉ trưa, vài sinh viên trên đường tới nhà ăn đi ngang qua tầng một thì trông thấy Mặc Khiêm Nhân, bọn họ không khỏi ghé mắt nhìn, xôn xao tò mò không biết hắn là ai, có điều khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng quanh hắn như tách hắn ra khỏi thế giới này, khiến bọn họ không dám lại gần.

Mặc Khiêm Nhân nhìn đồng hồ, trở lại chiếc xe golf của Mộc Như Lam rồi lái về phía nhà ăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK