Yên Yên vì ngạc nhiên nên không thể nào rời mắt khỏi Hàn Tử Huyên. Ánh mắt chứa đầy sự bất thường. Hàn Tử Huyên đã để ý Yên Yên rất lâu, thấy con bé cứ nhìn mình mà không rời mắt, Hàn Tử Huyên hỏi:
" Yên Yên, em làm gì cứ nhìn chăm chăm chị vậy? "
Yến Yên nghe Hàn Tử Huyên hỏi thì lập tức dừng việc nhìn cô, Yên Yên tay sờ lên khuôn mặt của mình, mắt nhìn về hướng khác, nói với Hàn Tử Huyên:
" Chị Huyên, lúc trước em đã từng nghe một câu nói, bây giờ thấy nó rất đúng "
" Câu gì? " Hàn Tử Huyên sau khi nghe Yên Yên nói thế thì vô cùng tò mò
" Con người trước và sau khi yêu một ai đó, họ sẽ thay đổi hoàn toàn " Yên Yên nói câu nói này, với ý nhắm vào Hàn Tử Huyên, nhưng cô lại không ngờ đến việc cùng nhắm vào người mà cô đang ngồi trên đùi.
Hàn Tử Huyên biết rõ ý đồ của Yên Yên đang trêu chọc mình, muốn Yên Yên đừng nghĩ đến việc trêu mình nữa nên Hàn Tử Huyên đã có ý định cùng Yên Yên đi đến khu trung tâm mua sắm để mua ít quần áo, nhưng Vũ Thiên Phong đã ngăn cản. Hàn Tử Huyên đã hỏi lý do và Vũ Thiên Phong nói muốn cùng cô tối nay cùng anh làm một việc, bây giờ lại muốn cô cùng anh ở nhà. Hàn Tử Huyên nghe Vũ Thiên Phong nói thế, cô cũng đồng ý với yêu cầu của anh, nhưng khi suy nghĩ lát rồi lại hỏi anh:
" Mấy hôm trước anh đã ở Anh, bây giờ không cần đến công ty làm à? "
" Hôm nay anh muốn ở nhà cùng với em, bù lại những tháng em không ở nơi này. Còn việc ở công ty cứ để Mặc Ngôn lo là được rồi " Nói rồi, Vũ Thiên Phong lấy tay ôm chặt Hàn Tử Huyên. Yên Yên thấy cảnh tượng ấy liền nhanh chóng lấy tay che hai mắt của mình lại.
Lát sau, Mặc Ngôn và Yên Yên qua về, họ không muốn làm phiền Vũ Thiên Phong và Hàn Tử Huyên xây dựng tình cảm. Trên xe, Mặc Ngôn đang chăm chú lái xe, không để ý gì đến Yên Yên, còn cô có vẻ như vẫn còn để tâm những gì Mặc Ngôn nói lúc nãy nên miệng cứ muốn thốt ra hỏi anh nhưng lại không dám. Việc ấy cũng bị Mặc Ngôn nhìn thấu, xe dừng lại trước đèn đỏ, Mặc Ngôn hai tay vỗ vỗ vào vô lăng, khẽ liếc trộm xem Yên Yên thế nào rồi hỏi cô:
" Có chuyện gì muốn nói sao? "
" À, thật ra thì...... "
Yên Yên nghe Mặc Ngôn nói vậy liền giật nảy người lên, ấp a ấp úng nói
" Cô định nói về việc lúc nãy phải không? "
Thấy Yên Yên nói không ra câu, đột nhiên trong lòng Mặc Ngôn lại cảm thấy rất nóng lòng, chưa bao giờ Mặc Ngôn thấy kì lạ như vậy
" Đúng vậy! Thật ra tôi muốn nói với anh.
Mặc Ngôn, nếu như anh thật sự không có tình cảm với tôi, xin anh đừng cho tôi cơ hội để ảo tưởng "
Mặc Ngôn nghe Yên Yên nói thế, liền thấy trong người hơi khó chịu. Đúng lúc ấy, đèn xanh hiện lên trên cột đèn giao thông. Mặc Ngôn liền đạp mạnh bàn đạp ga, chiếc xe lao thật nhanh khiến cho Yên Yên vô cùng lo sợ mà không dám mở mắt ra nhìn, tiếng cô hét toán lên do sợ hãi càng lúc càng lớn.
Mặc Ngôn dừng xe lại trước nhà của cô, Yên Yên cảm giác được là xe đã dừng di chuyển, cô từ từ mở mắt ra, thở phào nhẹ nhõm, trách Mặc Ngôn:
" Nè, anh chạy xe kiểu gì thế? Làm tôi suýt đứng tim chết đấy "
Yên Yên còn định nói lần sau sẽ không bao giờ lên xe của Mặc Ngôn nữa, nhưng cô không nói ra. Khi Yên Yên định quay ra mở cửa, nhưng lại không thể mở được. Biết là do Mặc Ngôn làm nên Yên Yên đã tỏ ra thái độ hung hăng, nói với anh:
" Mặc Ngôn, anh mau cho tôi xuống, nếu không..... "
Yên Yên chưa nói hết câu đã bị ai kia chặng lời nói, Mặc Ngôn ép Yên Yên khiến đầu cô tựa vào kính chắn gió, hôn cô dồn dập khiến Yên Yên gần như không thở được. Yên Yên lấy tay đẩy người anh ta xa. Khi Mặc Ngôn đa dừng việc hôn cô lại, Yên Yên nhìn thấy nét mặt của Mặc Ngôn có sự hờn giận, không lâu sau cũng đỏ lên, ánh mắt chứa đầy sự kiên quyết và chân thành của anh, Mặc Ngôn nói:
" Đây là câu trả lời mà tôi dành cho em. Từ trước đến giờ, tôi chưa từng lấy chuyện tình cảm ra đùa giởn "
Yên Yên như chết lặng khi nghe Mặc Ngôn nói thế với cô, cô nghĩ, đây có tính là anh tỏ tình với cô hay không? Những việc này sao có thể xảy ra ở hiện tại chứ.
Yên Yên định nói với Mặc Ngôn về việc tình cảm của cô thì anh nói:
" Bảy giờ tối nay tôi sẽ đưa em đến một nơi, nhất định em sẽ thích nó.
Bây giờ tôi đến công ty, nhớ đó, bảy giờ tối nay tôi đến đón em "
Nói rồi, Mặc Ngôn mở cửa cho Yên Yên vào nhà rồi phóng xe thật nhanh đến công ty. Anh muốn nhanh chóng xử lý hết công việc để tối nay tại sự bất ngờ cho Yên Yên.